Thích bình luận và nói xấu sau lưng
Trong Tục Ngữ Liên Bích viết rằng: Tai họa lớn nhất của đời người là thích xét đoán đúng sai. Đối với mỗi người, phần lớn hậu quả đều do “lỡ miệng”, ăn nói thiếu cẩn trọng, nói những điều không nên nói nên tự chuốc lấy tai họa vào mình.
Có câu: Nhiều lời ắt có chuyện, họa từ miệng ra mà ra. Nói nhiều dễ bộc lộ khuyết điểm của bản thân, đồng thời khi nhận xét về người khác sẽ dễ làm mất lòng, chuốc họa vào thân. Khi nói xấu sau lưng ai đó, họ sẽ khó che giấu cái xấu của mình. Những người thích nói tốt về mình thực ra lại ghen tị với những điều tốt đẹp của người khác. Lời nói bất kính chỉ càng thể hiện sự hẹp hòi, khiến người khác cho rằng mình không đủ độ lượng, từ đó dễ bị bạn bè xa lánh, dẫn đến phước đức ngày càng tiêu hao.
Trong sách Tăng Quảng Hiền Văn cũng ghi: Người thích nói xấu sau lưng thường là người lòng dạ hẹp hòi, ít đức hạnh. Người sống không tốt thì phước cũng ít, người sống tốt thì phước cũng nhiều. Trời luôn phù hộ những ai giàu lòng nhân từ, còn những ai hay nói xấu dễ chuốc họa vào thân, phúc lộc, phúc đức bạc.
Thích gây rắc rối
Trong Châm ngôn Liên Bích có viết: Chuyện chẳng ra gì mà cố tình gây chuyện, làm lớn chuyện nên tài lộc sẽ tiêu hao.
Sự bình yên trong tâm hồn luôn là điều đáng quý. Trong cuộc đời của mỗi chúng ta, không dễ gì có được những giây phút bình yên, chỉ cần không vướng bận thì sẽ có phúc, không hận thù thì sẽ có đức. Nhưng trên thực tế, có rất nhiều người thích gây sự, họ từ bỏ phước lành mà họ xứng đáng được hưởng và quay sang cãi cọ với mọi người, không cần họ tìm hiểu xem chuyện gì đang xảy ra, không làm ầm ĩ lên là không chịu nổi, và Cuối cùng, khi họ ra đi, họ để lại một bầu trời đầy oán hận.
Đôi khi, người tạo ra câu chuyện được thúc đẩy bởi mục đích tốt, chẳng hạn như muốn tốt cho các thành viên trong gia đình hoặc tốt cho bạn bè, nhưng kết quả cuối cùng lại tự chuốc lấy rắc rối. Đó là sự tử tế nhưng làm mọi thứ rối tung lên.
Làm người thì nên biết đủ, khi cần rút tay thì rút, đừng để lòng tham phát triển, đừng gây họa, đây cũng là tích đức cho mình. Đời người có 8, 9 phần không vừa ý. Việc tôi làm có Trời Đất làm chứng. Rất nhiều chuyện không nằm trong tầm kiểm soát của tôi, càng gây ra nhiều chuyện thì rắc rối càng lớn.
Cho nên mới nói phúc đức do người tạo ra, họa ít ắt tránh họa và cũng tránh tiêu hao phúc của bản thân.