Quy tắc và nghi thức khi sử dụng đũa
Đũa là một công cụ độc đáo và phổ biến trong cuộc sống của chúng ta, nguồn gốc sớm nhất của đũa có thể bắt nguồn từ triều đại nhà Thương và nhà Chu cách đây hơn 3000 năm.
Vì đũa có lịch sử lâu đời nên có rất nhiều quy tắc sử dụng đũa.
Không cắm đũa vào bát cơm
Khi còn nhỏ, nhiều người trong chúng ta đã từng bị bố mẹ mắng vì thói quen cắm đũa vào bát cơm.
Đó là dựa trên phong tục cổ xưa, chỉ có cơm cúng gia tiên mới được cắm đũa như vậy. Quy tắc đó vẫn được giữ cho đến ngày nay, vì vậy không thể phá vỡ điều cấm kỵ này.
Không dùng đũa gõ vào bát
Khi ăn cơm không được dùng đũa mà gõ bừa vào bát, như vậy sẽ gây cảm giác khó chịu, phản cảm cho những người xung quanh.
Vì trong quá khứ, những người ăn xin thường gõ bát để gây sự chú ý với những người xung quanh.
Trong xã hội ngày nay, mặc dù người ăn xin ngày càng ít đi nhưng tốt nhất không nên có thói quen này kẻo hành động này lại mang hàm ý xấu.
Chú ý đến màu sắc của đũa trong các sự kiện quan trọng
Màu sắc của đũa cũng phong phú và đa dạng, trong đó đũa đỏ và trắng cần chú ý khi sử dụng. Nếu trong gia đình có tang ma thì nên dùng đũa trắng, nếu dùng đũa đỏ là không tôn trọng người đã khuất.
Ngược lại, nếu trong nhà có hỷ sự thì nên đặt đũa đỏ, mang ý nghĩa thịnh vượng, lúc này không nhất thiết phải dùng đũa trắng.
nghi lễ gia đình
Người xưa rất coi trọng phép tắc; bởi vì kỷ luật là giáo dục. Người thầy có tốt hay không trước hết phải thể hiện qua hành động và lời nói của họ trong giao tiếp hàng ngày.
Một người tu dưỡng tốt, họ sẽ thường nhận được sự công nhận và thiện cảm của người khác.
Đứng như tùng, ngồi như chuông, đi như gió, nằm như cung
Tư thế ngồi chuẩn là hình ảnh tốt nhất của ngoại hình. Cổ nhân có câu: “Người đứng thẳng, đời sau người cũng chính trực”.
Vài ngày trước khi nhập ngũ, việc đầu tiên các chiến sĩ sẽ được huấn luyện là tư thế quân đội, bởi nếu không đứng nghiêm thì còn hình tượng gì để nói.
Đi đứng phải ngay ngắn đàng hoàng, ngồi phải có tư thế chuẩn mực, đi đứng phải nhẹ nhàng v.v… thì người khác mới nể phục mình. Ngược lại, nếu một người vặn vẹo, cư xử và cư xử không chuẩn mực, người khác sẽ nhìn bạn bằng “nửa con mắt”.
Ngồi không rung chân
Người xưa thường nói: “Đàn ông rung đùi là hèn, đàn bà rung đùi là hèn”.
Nếu ai có thói quen rung đùi thì nhất định cần thay đổi, hành động này được coi là biểu hiện của sự hỗn xược và thiếu tôn trọng người khác nơi công cộng.
Rung đùi không chỉ ảnh hưởng đến hình tượng mà còn tác động xấu đến vận mệnh của bạn. Khi làm ăn với ai đó, nếu bạn không ngừng rung đùi thì đối phương sẽ khó tin tưởng để gắn bó lâu dài.
Kính trọng người già, yêu trẻ em
“Kính lão, nhường trẻ” là một đạo đức truyền thống tốt đẹp, thế hệ trẻ cần phải kính trọng người lớn tuổi.
Khi đối diện với người lớn tuổi hơn, không được dùng tay chỉ, đặc biệt là ngón tay út, hành động đó thể hiện sự vô lễ, không có giáo dục. Ngoài ra, không coi người già như người cùng tuổi, vai vế vừa phải, không xưng tên, xưng hô không đúng mực, đó là hành vi bất lịch sự.
Khi ăn cơm không nên ngồi chen chúc, nên có thứ tự từ trên xuống dưới, người lớn tuổi trong nhà ngồi trước, người nhỏ tuổi mới động đũa và bắt đầu ăn.
Khi đón khách đến nhà cần chú ý điều gì?
Khi ăn nên để khách chọn món trước, không được lật đi lật lại món ăn, đợi khách ăn xong trước rồi mới dừng bữa, trong bữa ăn có khách không thể thiếu món canh.
Khi có khách, không quét nhà, như vậy là thất lễ và sẽ khiến khách phản đối; Cũng không được dùng chổi để dạy trẻ, đó cũng là hành vi thiếu tôn trọng khách.
Khi nhận đồ của khách phải dùng cả hai tay để nhận, qua đó thể hiện sự tôn trọng, quý mến, quý mến.
Những quy tắc lễ nghi này do tổ tiên truyền lại, nghe thì có vẻ phức tạp nhưng thực chất lại là kết tinh của một nền văn hóa truyền thống vô cùng độc đáo.