Thiếu gia “ngậm thìa vàng” chỉ biết hưởng thụ cuộc sống
Trịnh Lực Tâm là thiếu gia của một trong những gia đình giàu có nổi tiếng ở Hong Kong (Trung Quốc) vào những năm 1980. Vào thời điểm đó, nhiều người ở nơi này giàu lên nhanh chóng chỉ sau một đêm. Bố mẹ Trịnh Lực Tâm cũng thuận lợi phát triển kinh tế, có tiền ăn nên làm ra, tự mở công ty, làm ăn phát đạt. Sinh ra trong một gia đình giàu có cộng với việc là con trai duy nhất, Trình Lực Tâm được cha mẹ nuông chiều, muốn gì được nấy.
Tuy nhiên, vì quá bận rộn với công việc kinh doanh, cha mẹ Trịnh Lực Tâm không có thời gian dành cho cậu con trai duy nhất, khiến vị thiếu gia này không được giáo dục và chia sẻ từ nhỏ. Cách duy nhất họ có thể bù đắp cho con trai là đáp ứng mọi yêu cầu về vật chất. Điều này khiến Trịnh Lực Tâm không biết quý trọng sức lao động của mình, chỉ biết tiêu xài xa hoa và coi thường đồng tiền. Bản thân chàng trai trẻ này cũng chưa một lần nhìn cha mẹ mình đã vất vả gây dựng sự nghiệp như thế nào.
Trịnh Lực Tâm – thiếu gia ngậm thìa vàng nổi tiếng thập niên 1980 (Ảnh: Sohu)
Càng lớn, Trịnh Lực Tâm càng sa sút. Vị thiếu gia “ngậm thìa vàng” này luôn có mặt tại những điểm vui chơi giải trí cao cấp để tận hưởng cuộc sống. Thiếu gia họ Trịnh sống không có mục tiêu, lý tưởng, không màng kiếm tiền mà suốt ngày ngửa tay xin tiền bố mẹ. Về phần bố mẹ Trình Lực Tâm, họ cũng không cần con trở nên giỏi giang mà tin rằng tài sản để lại sẽ đủ cho con trai có cuộc sống sung túc đến cuối đời.
Với suy nghĩ đó, bố mẹ Trịnh Lực Tâm tiếp tục nuông chiều thói tiêu xài hoang phí của con trai mà không hề tạo bất kỳ áp lực nào cho cậu con trai duy nhất trong gia đình. Nhưng để con trai không trở thành kẻ vô dụng, họ cũng cố gắng sắp xếp cho Trình Lực Tâm một công việc nhàn hạ trong công ty. Kết quả chỉ được một tuần, anh chán ngán nhịp sống lặp đi lặp lại nhàm chán nên quay lại với những cuộc ăn chơi trác táng.
Bố mẹ Trịnh Lực Tâm cũng liên tục khuyên anh học kinh doanh để sau này làm chủ công ty nhưng cậu con trai không đồng ý. Bất lực, người cha đành để con tự chọn con đường của mình, ông không bắt con vào công ty mà bắt con học một cái gì đó để kiếm tiền.
Trịnh Lực Tâm quyết định trở thành huấn luyện viên cưỡi ngựa. Tuy nhiên, trong một lần không may bị chấn thương trong quá trình học tập, anh nhanh chóng từ bỏ và quay trở lại với thói quen tiêu xài xa hoa, phung phí như trước.
Một sự cố thay đổi cuộc đời bạn mãi mãi
Đối với Trịnh Lực Tâm, vì đã quen với cuộc sống không lo cơm ăn áo mặc từ nhỏ nên vị thiếu gia này chưa từng nghĩ đến tương lai sẽ ra sao nếu không có cha mẹ bên cạnh. Cuộc sống trong nhung lụa không kéo dài mãi, biến cố gia đình bất ngờ ập đến với thiếu gia nhà họ Trịnh. Người cha giàu đột ngột qua đời vì một tai nạn nghiêm trọng. Người mẹ vì cú sốc quá lớn này cũng buồn bã và đổ bệnh nặng.
Trước khi qua đời, mẹ của Trịnh Lực Tâm muốn con trai kế thừa công việc kinh doanh của gia đình nhưng đến nay, chàng trai trẻ này chỉ mải mê tận hưởng cuộc sống nên gặp rất nhiều khó khăn khi tiếp quản công ty. Dần dần, Trịnh Lực Tâm bị các giám đốc, quản lý qua mặt và lấy hết tài sản. Cứ như vậy, thành quả sự nghiệp mấy chục năm cha mẹ dày công vun đắp cũng sụp đổ. May mắn thay, Trịnh Lực Tâm vẫn còn khoản thừa kế khổng lồ 50 triệu NDT (hơn 164 tỷ đồng) từ cha mẹ quá cố.
Trịnh Lực Tâm từ cậu bé được nuông chiều nhất trở thành người vô gia cư (Ảnh: Sohu)
Đối với những người bình thường, số tiền này có thể giúp họ sống thoải mái đến cuối đời. Nhưng đối với cậu ấm Trịnh Lực Tâm, con số này chẳng đáng bao nhiêu. Có tiền trong tay, Trịnh Lực Tâm tiếp tục tiêu tiền như nước mà không hề tính toán hay quan tâm đến ngày mai.
Khi còn sống, cha mẹ anh muốn Trịnh Lực Tâm lập gia đình với hy vọng giúp cậu con trai lang thang hiểu được tầm quan trọng của gia đình. Sau khi kết hôn, cậu ấm này “hoàn lương” được vài ngày thì sớm “ngựa quen đường cũ”, tiêu tiền hoang phí, coi thường vợ con. Ngay khi cha mẹ qua đời, Trịnh Lực Tâm cũng không chịu thay đổi để gánh vác gia đình mà tiếp tục ăn chơi lêu lổng.
Hết hy vọng, vợ anh đệ đơn ly hôn, nhận một nửa khối tài sản 20 triệu NDT (hơn 65 tỷ đồng) và đưa các con ra nước ngoài. Sau khi vợ con bỏ đi, cơ nghiệp cha mẹ để lại cũng bị tiêu xài hoang phí bởi thói ăn chơi trác táng, Trình Lực Tâm từ cậu nhóc được cưng chiều nhất trở thành kẻ vô gia cư sống nay đây mai đó.
Sau khi trải qua biến cố lớn như vậy, Trịnh Lực Nam giờ mới biết thế nào là “đủ”. (Ảnh: Sohu)
Khác với quá khứ hào nhoáng, Trịnh Lực Tâm hiện tại có cuộc sống hoàn toàn trái ngược. Người ta thường bắt gặp vị thiếu gia giàu có dắt chó đi dạo phố hàng ngày. Tuy nhiên, dù đã mất tất cả, Trịnh Lực Tâm vẫn tỏ ra rất hạnh phúc với nụ cười rạng rỡ. Về già, Trịnh Lực Nam bình thản tận hưởng những gì mình có trong đời.
Có lẽ sau khi trải qua biến cố lớn như vậy, Trịnh Lực Nam giờ đã biết thế nào là “đủ”. Mỗi ngày, anh sống tích cực hơn, không còn mơ mộng xa hoa, biết trao và nhận tình yêu thương từ thú cưng – người bạn duy nhất lúc này. Thế mới thấy, tiền có thể mua được hạnh phúc nhất thời, nhưng hạnh phúc cả đời chỉ có thể tạo ra trong chính tâm hồn mình. Và muốn hạnh phúc thì phải biết hài lòng với những gì mình đang có.
Câu chuyện này cũng là bài học sâu sắc, là hồi chuông cảnh tỉnh cho các bậc cha mẹ. Ai cũng mong con mình lớn lên nên người, hưởng cuộc sống tốt đẹp. Nhưng quá nuông chiều con, để con sống trong vật chất không phải là cách giáo dục tốt. Thay vì chỉ cho con tiền, hãy cho con nền tảng kiến thức tốt để con trưởng thành và vững vàng hơn trước giông bão cuộc đời. Chúng ta không thể đồng hành và giúp đỡ con mãi nên cha mẹ thương con nhưng “không cho cá” mà “cho cần câu”.
Nguồn: Toutiao