Đến thời Thuận Trị nhà Thanh, hoạn quan được chia thành 13 cấp, chủ yếu làm việc trong Nội vụ. Trong thời kỳ Ứng Chính tại chức, lập lễ Thị Lang và lập lễ Thượng Thư. Trách nhiệm công việc chính là quản lý và ghi chép lại cuộc sống hôn nhân của Hoàng đế và thê thiếp cũng như hồ sơ của hoàng gia. Mỗi khi hoàng đế và hoàng hậu “sẵn sàng thêm chẩm”, các thái giám phải ghi chép cẩn thận ngày tháng, để sau này xác minh được việc có thai. Thủ tục phức tạp hơn một chút khi Hoàng đế và các phi tần “chuyển đến”.
Trong đời sống thường ngày, cuối mỗi bữa ăn, thái giám bày một mâm lớn, trên mâm có xếp đầy bảng tên của tất cả các phi tần trong hậu cung. Hoàng đế chọn lá bài nào thì người vợ lẽ đó có cơ hội được tẩm bổ. Nếu hoàng đế không muốn, chỉ cần nói “lùi lại”, thái giám nghe lệnh bưng mâm rời đi.
Khi hoàng đế đã chọn được tấm bài ưng ý, thái giám bưng mâm ra đưa cho thái giám phụ trách chuẩn bị cho phi tần. Thái giám này tên là “đa phi thái giám”, trong đó chữ “da” có nghĩa là khiêng, vác.
“Hoạn quan đại phi” đầu tiên báo cho thê thiếp được hoàng đế bổ nhiệm để chuẩn bị (tắm sạch sẽ, tốt nhất là dùng hoa và dầu thơm). Tắm xong, phi tần không mặc quần áo mà chỉ quấn chăn. “Hoạn quan đại phi” sẽ cõng thê thiếp thẳng vào phòng ngủ của hoàng đế. Mục đích của thủ tục này là để giảm thiểu khả năng ai đó mang vũ khí ám sát Bệ hạ.
Trân trọng ở Nội vụ, ông lưu giữ hồ sơ các việc của Hoàng đế, đồng thời thường xuyên tham vấn, bàn bạc với Thiên tử về những điều nhạy cảm về đàn ông nên hầu hết các phòng đều do thái giám quản lý. , cung nữ không thể tham gia.
Phòng xử án có hai chức năng chính, một là chịu trách nhiệm trừng phạt các cung nữ và thái giám mắc lỗi, hai là ghi lại ngày tháng, địa điểm mỗi lần hoàng đế đến thăm phi tần, để thuận tiện cho việc kiểm tra và đối chiếu quan niệm về liên hợp. trong tương lai.
Ở nơi tối tăm với tường cao và cửa lớn, chỉ những người được Hoàng đế sủng ái mới có tương lai tươi sáng. Vì vậy, để thu hút sự chú ý của Hoàng đế, các phi tần thường âm mưu gây chiến với nhau.
Ngoài việc được Hoàng thượng sủng ái, còn có một phương pháp khác để nâng cao địa vị, đó là: Kính mẫu nhờ ngài!
Nhưng muốn có con thì phải có cơ hội được Hoàng thượng tẩm bổ, nên buồng đóng vai trò rất quan trọng. Một số phi tần không được lòng dân sẽ trả tiền hối lộ quản gia của Hạ viện hoặc ít nhất là thái giám phụ trách bưng khay danh thiếp sau mỗi bữa tối của Hoàng đế.
Bằng cách này, thái giám sẽ đặt danh thiếp của họ ở vị trí nổi bật nhất hoặc vị trí mà Hoàng đế thường hướng tới, điều này làm tăng đáng kể cơ hội được chọn. Nếu phi tần xúc phạm đến người trong triều, các hoạn quan sẽ gây khó dễ, thậm chí còn khiến bảng tên của nàng “biến mất” trên mâm dâng lên hoàng đế, khiến nàng mãi mãi bị lu mờ trong hậu cung. .
Tiền hối lộ của thê thiếp thường gấp mấy lần lương tháng của thái giám nên thái giám nào cũng muốn có một chức vụ trong triều đình, dù là nhỏ nhất.
Tuy nhiên, vì muốn hoàng đế không quá say mê mỹ nhân nên thời gian tán tỉnh được quy định rất chặt chẽ. Khi hoàng đế đang làm việc trong phòng ngủ, sẽ có thái giám canh gác bên ngoài, khi hết giờ sẽ gọi lớn ở ngoài cửa để nhắc nhở thời gian đã đến.
Hậu cung có nhiều thê thiếp, không phải ai cũng có nhiều vàng bạc đặc quyền để hối lộ triều đình nên chỉ có thể để họ treo cổ, hoặc làm những việc xấu hổ khác để thái giám tạo cơ hội cho mình với Hoàng đế.
Khi được sủng ái và chiếm được địa vị trong hậu cung, người vợ lẽ này cũng không quên sự giúp đỡ của thái giám trước đó nên thái giám này càng thêm quyền lực.
Với tất cả những điều này, Hòa Thượng có thể coi là “mỏ vàng” của thái giám, kẻ không những có thể nhận được vô số tiền bạc mà còn khiến các phi tần trong cung phải khiếp sợ và khiêm tốn.
Nguồn: Sohu