Nhà Thanh hay Đại Thanh là triều đại phong kiến cuối cùng trong lịch sử Trung Quốc. Kéo dài gần 300 năm, đây là một triều đại nhận được rất nhiều sự quan tâm. Sau khi hoàng đế Phổ Nghi tuyên bố thoái vị vào năm 1912, sự sụp đổ của nhà Thanh đánh dấu sự kết thúc của chế độ phong kiến ở Trung Quốc.
Tuy nhiên, vào cuối thời nhà Thanh, văn hóa phương Tây du nhập và mang nhiều công nghệ hiện đại như máy ảnh sang Trung Quốc. Nhờ máy ảnh, nhiều cảnh vật và con người cuối thời nhà Thanh đã được bảo tồn. Những hình ảnh cuối thời nhà Thanh có giống phim lịch sử không?
Dưới đây là 10 bức ảnh cũ từ cuối triều đại nhà Thanh được tô màu bằng phần mềm để tái tạo hình ảnh những con người có hoàn cảnh khác nhau trong xã hội thời bấy giờ.
Nữ quý tộc khoe đôi chân “bông sen vàng ba tấc” (hay gót sen ba tấc).
Trong ảnh, một người phụ nữ xuất thân từ một gia đình giàu có đang cởi trói cho đôi chân của mình trước sự ngạc nhiên của người nước ngoài. Trên thực tế, vào thời nhà Thanh, triều đình đã ban hành lệnh cấm phụ nữ bó chân nhưng vẫn còn rất nhiều phụ nữ Hán vẫn thực hiện phong tục này.
Tục bó chân bắt đầu hình thành từ thế kỷ thứ 10. Bởi xã hội phong kiến lúc bấy giờ quan niệm bàn chân nhỏ là một trong những thước đo tiêu chuẩn để thể hiện vẻ đẹp của người con gái. Theo đó, những cô gái có “ba trăm” chân sẽ dễ dàng tìm được người chồng tốt.
Nhiều gia đình bó chân con gái từ khi còn nhỏ với hy vọng tìm được nhân duyên tốt đẹp. Vì vậy, có rất nhiều cô gái, phụ nữ phải chịu đau đớn, tổn thương suốt đời vì kiểu bó chân cổ hủ này. Họ gặp một số vấn đề về sức khỏe và gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống.
Một người phụ nữ ngồi cầm quạt. Nhìn vào bức ảnh có thể thấy người này có đôi chân tự nhiên, không bị bó buộc. Điều này quả thực rất hiếm, đặc biệt là trong các gia đình quý tộc. Tất nhiên, vào cuối thời nhà Thanh, không phải vùng nào cũng buộc con gái, phụ nữ phải bó chân.
Người phụ nữ ngồi quay sợi.
Thời nhà Thanh, xã hội lúc đó cho rằng phụ nữ chỉ cần ở nhà sinh con, dọn dẹp nhà cửa, may vá, thêu thùa, dệt vải. Trong ảnh là người phụ nữ đang ngồi quay sợi để dệt vải. Chiếc guồng quay mà người này sử dụng trông khá cũ, có lẽ được truyền từ đời này sang đời khác.
Người dệt vải trong hình là một nam thanh niên. Trong xã hội phong kiến, kéo sợi và dệt vải thường được coi là công việc của phụ nữ. Vì vậy, cảnh tượng đàn ông dệt vải như trong ảnh là rất hiếm.
Những người trong bức ảnh này không phải là tội phạm thực sự. Họ là những người mẫu được một nhiếp ảnh gia thuê để mô tả những hình phạt mà các tù nhân thời nhà Thanh phải chịu.
Theo đó, những kẻ bị kết án vào cuối triều đại này sẽ bị còng quanh cổ và cùm chân. Điều này gây ra nhiều bất tiện trong việc ăn uống, sinh hoạt cho tù nhân.
Một người đàn ông đang cầm đạo cụ xiếc. Người này cầm một sợi dây dài khoảng 2 m, mỗi đầu buộc một quả bóng gỗ có đường kính 2 cm. Loại hình biểu diễn này thường được coi là “món khai vị” xuất hiện trước một buổi biểu diễn lớn, nhằm thu hút người xung quanh đến xem.
Chú rể, cô dâu (chú rể, cô dâu) trong phòng cưới. Theo đó, trong lễ cưới, sau khi buổi lễ kết thúc, cô dâu và chú rể sẽ bước vào phòng cưới. Ngoài việc mở khăn trùm đầu, một bước quan trọng khác là cô dâu chú rể phải uống một ly rượu để vợ chồng hòa hợp.
Một người đàn ông đang xay bột bằng cối đá.
Người đàn ông đang nấu ăn trong bếp. Căn bếp này trông khá rộng rãi và ngăn nắp. Người đàn ông trong ảnh có thể là đầu bếp hoặc người hầu của một gia đình giàu có.
Nghề “pop cotton” thực chất là nghề làm chăn, đệm. Bật bông hóa ra là quá trình đập bông để chuẩn bị làm chăn, đệm.
Đây là một trong những nghề thủ công truyền thống thời nhà Thanh. Trong ảnh, người đàn ông đang chăm chú làm việc, trong khi cậu bé ngồi cạnh trông có vẻ chán nản. Cậu bé chắc hẳn đang trong quá trình học nghề từ cha mình.
Nguồn: Sohu, Baidu