Anh tên Hồ Lợi, sống tại thành phố Trung Vệ (Ninh Hạ, Trung Quốc), là người được ví như “thiên thần mang ánh sáng đến cho nhiều trẻ em nghèo”.
Hãy bắt đầu câu chuyện về thời thơ ấu của Hồ Lôi.
Hồ Lôi sinh ra trong một gia đình nghèo. Khi lên 7-8 tuổi, ông bị sốt cao dẫn đến bệnh bại liệt, từ đó ông không thể đi lại và nói ngọng.
Cha anh mất sớm, mẹ anh sau đó tái hôn, để lại anh và bà ngoại sống nương tựa vào nhau. Hồ Lỗi chưa từng đi học, cũng không biết chơi game là gì. Anh kiếm sống bằng nghề bán đồ thủ công và nhặt phế liệu, ngày nào cũng về sớm và về muộn bất chấp thời tiết.
Hồ Lôi tuy sống khó khăn nhưng có tính cách nhân hậu. Từ nhỏ anh đã được người khác giúp đỡ nên anh tin rằng mình cũng nên giúp đỡ người khác khi có thể. Đây cũng là niềm tin mà anh luôn giữ gìn và làm theo cho đến tận bây giờ.
Từ năm 2008, anh làm từ thiện và quyên góp tổng số tiền hơn 1 triệu nhân dân tệ (hơn 3,4 tỷ đồng), giúp đỡ nhiều trẻ em nghèo miền núi có điều kiện đến trường và thay đổi vận mệnh.
“Tôi biết những đứa trẻ đó đang đau khổ. Tôi mong có thể mang đến cho họ chút ấm áp và niềm tin trong cuộc sống này”, Hồ Lợi nói.
Việc làm từ thiện của Hồ Lôi đã khiến vô số người cảm động, đồng thời họ cũng cảm thấy ngưỡng mộ công việc to lớn mà một người khuyết tật như anh đã làm được.
Hồ Lôi bày tỏ lòng biết ơn về điều này: “Tôi vừa làm được một việc trong khả năng của mình. Tôi không mong nhận lại điều gì, miễn là các con sống tốt”.
Hồ Lôi ngồi trên xe lăn, nhìn ánh nắng chói chang ngoài cửa sổ. Ngày 29 tháng 11 năm 2023 là sinh nhật lần thứ 28 của anh.
Anh quyết định tổ chức sinh nhật theo cách đặc biệt hơn nên đã đến trường tiểu học số 3 hẻo lánh nằm ở thị trấn Sanying, quận Yuanzhou, thành phố Guyuan (Ninh Hạ, Trung Quốc).
525 học sinh nông thôn ở đây đang có cuộc sống khó khăn, Hồ Lợi đã âm thầm liên hệ với nhà trường, mua lô cặp sách, vở, tẩy và các đồ dùng học tập khác với tổng trị giá là 30.450 nhân dân tệ (hơn 104 triệu đồng).
Sáng ngày 29/11/2023, Hồ Lôi cùng các bạn đến trường, mọi việc đã sẵn sàng. Họ sắp xếp gọn gàng những món quà ấm áp và chờ đợi các em học sinh đến.
Học sinh lần lượt bước vào lớp, nhìn thấy những món quà trên bàn, trong mắt hiện lên sự tò mò và mong chờ. Khi Hồ Lôi bước lên bục mỉm cười chào các em học sinh, cả lớp học như bừng sáng.
“Hôm nay là sinh nhật của tôi, những món quà này là quà dành cho em”, giọng Hồ Lôi ấm áp và kiên định.
Các em học sinh ngạc nhiên trước những chiếc cặp sách và văn phòng phẩm xinh đẹp, tiếng reo hò vang vọng khắp lớp học. Hồ Lôi cũng chuẩn bị sẵn mũ sinh nhật, mỉm cười đội lên đầu và chia sẻ chiếc bánh sinh nhật đặc biệt với các em học sinh.
Giữa tiếng cười, Hồ Lôi phát hiện một bé gái đang khóc. Tôi bước tới nói với Hồ Lôi: “Chú Hồ Lôi, chú là ân nhân của cháu. Chú là người đã giúp cháu tiếp tục đến trường. Sau này cháu sẽ chăm chỉ học tập và giúp đỡ những người như chú”.
Có tinh thần hy sinh, tuy bị tàn tật nhưng có ý chí kiên cường, Hồ Lôi là tấm gương cho nhiều người noi theo.
Nguồn: Toutiao