Việc định giá đồ cổ đòi hỏi phải có kiến thức chuyên môn nhất định, ít nhất là sự hiểu biết về sự phát triển của các hiện vật văn học và các sự kiện lịch sử. Một món đồ cổ càng có giá trị khi nó hội tụ đầy đủ các yếu tố như: Lịch sử, tuổi thọ, độ quý hiếm…
Văn hóa chơi đồ cổ đã xuất hiện từ rất lâu ở Trung Quốc. Vô số nhà sưu tập mơ ước “một đêm tài lộc” đã không tiếc công sức bỏ ra hàng triệu, thậm chí hàng tỷ đồng để sở hữu những món đồ cổ yêu thích của mình. Mục đích là gì? Hoặc đơn giản vì đam mê sưu tầm, hoặc mong muốn bán lại với giá cao hơn như một hình thức giao dịch kinh doanh.
Một người đàn ông tên Ly ở thành phố Bằng Tường (Giang Tây, Trung Quốc) đã mang tượng Phật bằng đồng đến tham gia chương trình giám định đồ cổ. Ông muốn nhờ một chuyên gia kiểm tra và định giá bức tượng quý giá của mình.
Đứng trên sân khấu, Lý tự hào chia sẻ: “Tôi dùng chiếc Audi A4 mới mua cách đây vài tháng để đổi tượng Phật này của một người bạn”.
Được biết, bạn của Lý mua tượng Phật ở chợ đồ cổ với giá 20.000 NDT (hơn 67 triệu đồng).
Khi được người dẫn chương trình hỏi mình biết bao nhiêu về đồ cổ, Lý chia sẻ mình không có nhiều kiến thức, chỉ nhìn thấy tượng là thích ngay. Hơn nữa, ông cho biết bức tượng Phật này “trông rất cổ kính và huyền bí” nên chắc chắn không phải bình thường.
“Tôi tin người bạn đó sẽ không lừa dối tôi”, Ly khẳng định.
Chuyên gia nhận tượng Phật và tiến hành thẩm định. Tượng này được làm bằng đồng xanh, có hình dáng Bồ Tát Văn Thù ngồi trên tòa sen.
“Theo tôi, kỹ thuật điêu khắc bức tượng Phật này khá thô sơ, nhiều chỗ thậm chí còn sót lại dấu vân tay. Bạn cũng có thể cho rằng kỹ thuật cổ xưa chưa hoàn thiện và món đồ này chắc hẳn đã có từ rất lâu”. Nhưng đó không phải là sự thật”, chuyên gia nói.
Nghe vậy, Ly bắt đầu cau mày, cảm thấy có gì đó không ổn. Chuyên gia nói tiếp:
“Chất liệu của bức tượng pha trộn với màu đỏ và xanh lá cây rất có thể là dấu vết của quá trình sản xuất hiện đại. Tôi đánh giá rằng bức tượng Phật này là sản phẩm của thời hiện đại. Nó có thể đẹp, nhưng nó không có ý nghĩa lịch sử, càng không phải là đồ cổ.” .”
Ly vẫn cảm thấy không thuyết phục. Chuyên gia cho biết: “Không cần xem xét chất liệu và kỹ thuật điêu khắc, chỉ cần nhìn là biết bức tượng này không phải đồ cổ”.
Không chỉ Ly, toàn bộ khán giả tại trường quay đều tò mò.
Chuyên gia tỉ mỉ giải thích: “Thời đại đồ đồng là thời kỳ trước thời Tây Hán (206 TCN – 9); Đức Phật, cụ thể là Bồ Tát Văn Thù, phải xuất hiện ít nhất vào thời Bắc Nam triều đại (420 SCN -589)- Vào thời điểm này, người ta không còn sử dụng đồng xanh để làm tượng hay đồ dùng nữa.
Ly bày tỏ sự hiểu biết nhưng vẫn không chịu bỏ cuộc. Anh thử hỏi chuyên gia bức tượng Phật này giá bao nhiêu.
Chuyên gia ngượng ngùng trả lời: “Bức tượng này giống như một món quà lưu niệm bình thường, được bán rất nhiều trong các cửa hàng, mỗi bức khoảng vài trăm tệ”.
Nghe vậy, Ly sững sờ một lúc rồi buồn bã mang tượng về.
Thái độ dễ dàng chấp nhận khi phải chịu tổn thất nặng nề là tâm lý chung của những người đam mê đồ cổ ở Trung Quốc. Nhiều người đam mê đồ cổ nhưng không có nhiều kiến thức chuyên môn, tốn rất nhiều tiền để mang về nhà món đồ mình thích. Tuy nhiên, khi phát hiện là hàng giả, sản phẩm hiện đại phải chấp nhận vì nguyên tắc “chơi, trả tiền, mua bán”.
Nguồn: Sohu