Đồ cổ là những thứ rất quý giá. Chúng không chỉ phản ánh trí tuệ của người cổ đại mà còn là bằng chứng để người hiện đại tìm hiểu về quá khứ xa xưa. Người bình thường khó có thể phân biệt được tính xác thực và giá trị của đồ cổ. Có người may mắn phát hiện ra đồ cổ mà không biết giá trị thực của nó nên coi chúng như đồ vật bình thường.
Năm 1957, tại thôn Thái Bình, huyện Hoa, tỉnh Thiểm Tây, Trung Quốc, một nông dân tên Yên Tư Nghĩa đang cày ruộng thì tình cờ phát hiện dưới đất có một vật gì đó màu xám đen có hình thù kỳ lạ. Khi nhìn kỹ hơn, anh nhận ra rằng đó là một chiếc lọ gốm có hình con chim.
Nghĩ chiếc lọ này còn dùng được nên anh mang về nhà dùng làm bát đựng thức ăn cho gà. Người đàn ông không biết rằng chiếc bình thực sự là một di tích văn hóa hạng nhất. Một năm sau khi nhặt được chiếc bình gốm, nhóm các nhà khảo cổ đã khám phá ra di chỉ Văn hóa Dương Thiệu (Yang Shao Culture) ở làng Tuyền Hồ thuộc huyện Hoa gần đó.
Ông lão chợt nhớ đến chiếc lọ gốm mà mình nhặt được cách đây một năm. Anh thầm nghĩ, làng Thái Bình gần với làng Tuyên Hồ, nhân tiện gần đây có các nhà khảo cổ đang khảo sát, hay là mang chiếc lọ gốm đến đó, nhờ các nhà chuyên môn xem cho.
Lọ gốm hình con chim. (Nguồn: NetEase)
Anh mang chiếc nồi đến cho các nhà khảo cổ và kể về quá trình tìm thấy đồ vật. Sau khi kiểm tra cẩn thận, các chuyên gia khẳng định đó là Đào Ứng Đình thuộc thời kỳ đồ đá mới.
Đào Ưng Đỉnh có hình dáng đơn giản của chim ưng, cao 35,8 cm, đường kính 23,3 cm. Sau khi biết đó là bảo vật quý giá, ông lão vô cùng ngạc nhiên và lập tức trao Đào Ứng Đình lại cho đoàn khảo cổ.
Nhờ đó, di tích này được nhiều người biết đến, hiện nó được cất giữ và bảo vệ tại Bảo tàng Quốc gia Trung Quốc.
Nguồn: NetEase