Theo phong thủy và lý thuyết mai táng cổ xưa, việc chọn đất chôn tổ tiên (âm trạch) rất quan trọng vì người ta tin rằng lô đất sẽ ảnh hưởng đến sự sinh tồn, xui xẻo, hạnh phúc của con cháu.
Chính vì thế mà dân gian có câu: “Tắm tổ ấm êm” có nghĩa là chọn đất chôn tổ tiên để tổ tiên phù hộ cho con cháu, hưởng phúc.
(Ảnh chỉ mang tính chất minh họa) |
Những người am hiểu lý thuyết phong thủy, quan sát địa hình, địa thế để tìm ra “lòng rồng”, xác định phương hướng… đều là những nhà địa lý hoặc thầy phong thủy. Ví dụ: Quách Phác nhà Tấn ở Trung Quốc, Thầy Tả Ao nhà Lê-Trịnh ở Việt Nam.
Thuyết phong thủy được phát triển gắn liền với tên tuổi Quách Phác và tác phẩm nổi tiếng ông sáng tác: “Tăng Thủ” hay còn gọi là “Tăng Kinh”. Quách Phác là người nhà Tấn. Ông là người đầu tiên giải thích khái niệm phong thủy và từ đó các lý thuyết về phong thủy đã có cơ sở lý thuyết ổn định và phát triển.
Trong sách “Tang táng”, Quách Phác viết: “Tan táng là để tích tụ sinh khí. Khi gặp gió thì năng lượng sống tiêu tán, gặp nước thì dừng lại. Cho nên gọi là phong thủy”. Khi bình luận về Đường Thủ, Phạm Nghi Tân (nhà Thanh), nói thêm: “Nếu không có nước ngăn cản thì sinh khí sẽ bị gió thổi bay đi. Nếu có dòng nước ngăn cản, sinh lực sẽ ngưng tụ và gió sẽ không còn nữa”.
Vì vậy, hai từ “phong” và “thủy” (gió và nước) là hai yếu tố quan trọng nhất của lý thuyết địa lý. Trong đó, “có nước” (ám chỉ vùng đất có nước chảy xung quanh) là quan trọng nhất. Sau đó, “che gió” hay “hắt gió” (tức là nhịn gió hay kiêng gió) là điều quan trọng thứ hai.
Như vậy, theo thuyết phong thủy cổ điển, chỉ trong điều kiện “ẩn gió”, “thuận thủy” mới có thể tích lũy và bảo toàn sinh khí.
Vậy sức sống là gì? Sách “La Thị Xuân Thu” giải thích rằng sức sống được giải phóng từ sự hưng thịnh của năng lượng dương.
Sức sống là yếu tố mang lại sự sống cho mọi sinh vật, là năng lượng làm cho vạn vật phát triển và trưởng thành. Sức sống luôn tồn tại và hoạt động ngầm. Tùy theo hình dạng cao thấp của trái đất mà năng lượng sống di chuyển, vận động, hội tụ và biến đổi để tạo nên vạn vật, trong đó có con người.
Cho nên vạn vật đều có nguồn gốc từ lòng đất. Thuyết phong thủy lấy ngũ hành âm dương làm nguyên tắc cơ bản. Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ là 5 nguyên tố cơ bản tạo nên thế giới, trong đó Thổ là nguyên tố quan trọng nhất.
Sức sống chứa đựng trong nó hai yếu tố âm và dương. Giống như 5 yếu tố: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, chúng kết hợp và tương tác với nhau theo quy luật tương sinh, tương tác.
Các chuyên gia phong thủy cho rằng năng lượng sống không chỉ tồn tại và vận hành trong lòng đất mà còn tồn tại bên trong mỗi con người.
Thầy phong thủy nổi tiếng thời nhà Minh, Tương Bình Giai, khi bàn về sự chuyển động kỳ diệu của không khí trong cuốn “Thủy Song Kinh” đã viết: “Cái đầu tiên chỉ là không khí, ngay sau đó là nước”.
Tương Bình Giai cho rằng sức sống không chỉ tạo nên diện mạo sông núi, cảnh vật xung quanh con người mà còn tạo nên chính con người. Nó thậm chí còn được duy trì ngay cả sau khi người ta chết.
Tương Bình Giai nói: “Năng lượng sống kết tinh trong cơ thể cha mẹ dưới dạng nước, truyền lại cho con cháu. Vì vậy, con cháu được hưởng sinh khí của cha mẹ”. Ông nói tiếp: “Khi con người sống, khí ngưng tụ và kết tinh trong xương. Khi họ chết, chỉ có khí còn giữ lại với xương. Vì vậy, việc chôn cất là để cho sức sống tiếp tục quay trở lại với hài cốt”.
Quách Phác nhà Tấn và Tương Bình Giai nhà Minh đều khẳng định như vậy. Nhưng chôn cất thi thể như thế nào để tích lũy sinh lực và mang lại sức sống cho những gì còn sót lại?
Thuyết phong thủy cho rằng muốn mang lại sức sống cho di cốt, tích lũy và duy trì lâu dài thì phải biết chọn nơi chôn cất.
(Theo Lyhocdongphuong)