Ngôi nhà chỉ được hỗ trợ bởi một vài cây cột và nằm cheo leo trên vách đá bên một thác nước đã tồn tại hơn 2.000 năm. Vị trí này tạo cảm giác nếu có gió lớn thì ngôi nhà sẽ rung chuyển và đổ sập. Đây được mệnh danh là thị trấn cổ treo bên thác nước. Vì vậy, đây là đâu và tại sao nó được xây dựng?
Đây là thôn Vương, một thị trấn được xây dựng trên núi thuộc huyện Vĩnh Thuận, tỉnh Hồ Nam (Trung Quốc). Trên thực tế, nơi đây từng được đạo diễn Tạ Tấn chọn làm bối cảnh quay phim Phù Dung trấn (1986). Với sự nổi tiếng của bộ phim, thị trấn nằm ở giữa và hạ lưu sông Đầu Thủy sau này được đổi tên thành Phù Dung. Từ đó, Phù Dung cổ trấn trở thành một trong những địa điểm du lịch nổi tiếng thu hút một lượng lớn du khách trong và ngoài nước.
Phù Dung cổ trấn là điểm đến nổi tiếng thu hút đông đảo du khách bởi có nhiều ngôi nhà cổ kính và khung cảnh đẹp như chốn bồng lai tiên cảnh.
Phù Dung trấn là nơi những người dân tộc Thổ Gia đầu tiên định cư, lập nên phủ Vĩnh Thuận Thổ Gia.
Theo các ghi chép lịch sử, người đứng đầu mỗi vương triều Từ Gia đã xây dựng cung điện, hoặc khu nghỉ mát, bên cạnh thác nước. Tại sao họ lại chọn vị trí xây dựng kỳ lạ như vậy?
Theo các chuyên gia, cổ trấn Phù Dung là nơi có vị trí đắc địa độc đáo , với hai bên là vách núi dựng đứng, sắc như dao. Vì vậy, muốn đi lên chỉ có thể đi từ hai bến. Dễ thủ, khó công, cực kỳ nguy hiểm, là những đặc điểm riêng của Phù Dung trấn.
Ảnh chụp từ trên cao của thị trấn Phù Dung
Người Tu Gia đã cai trị ở đây hơn 800 năm. Trải qua vô số triều đại và chiến tranh hỗn loạn, thị trấn Phù Dung cực kỳ phù hợp khi xét đến yếu tố an toàn quân sự. Ngoài ra, khu vực này có lòng sông rộng, thích hợp cho tàu thuyền qua lại. Vì vậy, nơi đây còn là một tuyến đường thủy giao thương sầm uất thời xa xưa.
Tuy nhiên, nhiều người vẫn thắc mắc tại sao có thể làm nhà ở nơi khác mà người xưa lại chọn xây dựng trên vách núi?
Vì sao ngôi nhà xây bên thác nước 2.000 năm vẫn không đổ?
Thị trấn Phù Dung có nhiều ngôi nhà cổ kính, truyền thống của người Tu Gia.
Thứ nhất, đây là kiểu nhà truyền thống. Các chuyên gia cho rằng kiến trúc ở thị trấn Phù Dung là đặc trưng của miền nam Trung Quốc, được gọi là Điếu Giàu Lâu , hay nhà chéo chân. Đây là kiểu nhà sàn được dựng dựa vào sườn núi. Cụ thể, nửa sau của ngôi nhà sẽ nằm trên mặt núi, còn nửa trước nhô ra, trụ là những cây cột gọi là Điếu Cước.
Thứ hai, xây nhà trên vách núi, vách núi để tiết kiệm đất. Đây là một lý do quan trọng. Bởi Vương thôn (tên cũ của Phù Dung trấn) năm xưa có quy mô ngang với thành phố Thượng Hải ngày nay, nơi được coi là một tấc đất . Vì vậy, để vừa có nơi ở, vừa đảm bảo an toàn, người dân không ngừng cơi nới nhà ra rìa để tăng diện tích sử dụng. Ngay cả phần nằm bên ngoài vách núi cũng được người dân nơi đây tận dụng bằng cách dựng những cây cột.
Từ xưa đến nay, xây nhà cần tìm nơi có kết cấu đất ổn định, vững chắc. Vậy tại sao những ngôi nhà xây dựng chênh vênh trên vách đá vẫn có thể đứng vững qua hàng nghìn năm?
Phù Dung cổ trấn đẹp huyền ảo về đêm
Các chuyên gia cho rằng khu vực này từng là biển. Sự vận động của vỏ Trái đất làm cho một phần đá nứt ra và rơi xuống. Đá bị nước bào mòn dần hình thành nên địa thế như ngày nay.
Bởi vậy, các loại đá ở Phù Dung trấn đều được hình thành từ trầm tích dưới đáy biển nên vô cùng rắn chắc. Hơn nữa, những ngôi nhà ở thị trấn cổ này được xây dựng để tránh nơi có một con lạch. Vì vậy, nhìn bề ngoài những ngôi nhà bên vách đá này có vẻ nguy hiểm. Nhưng trên thực tế, nền đất rất vững chắc và các cột trụ không tiếp xúc với nước. Một điểm khá thú vị là những ngôi nhà cổ ở Phù Dung trấn đều được xây dựng bằng gỗ và không sử dụng đinh sắt.
Phù Dung cổ trấn gây ấn tượng với du khách bởi nhiều cảnh đẹp.
Những ngôi nhà độc đáo kết hợp với phong cảnh hữu tình của Phù Dung trấn chắc chắn gây ấn tượng mạnh với du khách mỗi khi có dịp ghé thăm nơi đây.
Thị trấn Phù Dung là nơi sinh sống chủ yếu của người Tu Gia, một trong những dân tộc thiểu số lâu đời nhất ở Trung Quốc. Dân tộc này chủ yếu sống ở khu vực các tỉnh Hồ Bắc, Hồ Nam, Trùng Khánh và Quý Châu. Bên cạnh du lịch, người dân thị trấn Phù Dung còn phát triển một số làng nghề như làm bún, thịt hun khói, làm sừng.