1. Làm cho ngày mai
Một trong bốn điều ngu nhất – mai mối, tức là làm mai mối, nhưng ở đây chỉ mai mối trong gia đình, bạn bè chứ không phải mai mối chuyên nghiệp đòi tiền. So với dịch vụ mai mối thời hiện đại thì không phải là chuyện ngu, nhưng ngày xưa không có dịch vụ này, người mai mối thường là người quen trong làng, quen biết cả hai bên gia đình. Để thuận tiện cho công việc, gia đình có thể cho người mai mối ít tiền uống nước, nhưng nếu nhà quá nghèo cũng không sao.
Việc làm này lợi ít hại nhiều. Nếu duyên phận hợp nhau thì không có vấn đề gì, còn không thì khó trách đôi bên, gặp nhau sẽ có chút cảm giác khó chịu. Nhưng duyên vợ chồng thôi không phải là hết. Trong cuộc sống hàng ngày có thể xảy ra mâu thuẫn giữa hai bên trong việc chọn mua bát, đĩa.
Khi đó tự trách mình một chút cũng không sao. Thật ngu ngốc khi làm điều đó cho người khác. Đấy là chưa kể những trường hợp khó xử như một cặp vợ chồng rất đẹp lấy một cô rất xấu, hay một cô thông minh lấy một chàng bất tài…
Tóm lại, nghề mai mối tuy tốn ít nước bọt nhưng đòi hỏi nhiều công sức, thù lao chẳng đáng là bao và thường bị chê bai, bị cả nàng dâu và hai bên gia đình “ném đá” cho đến tận cùng. . hoa khô héo. Vì vậy, cha anh đã đặt công việc hàng ngày lên đầu danh sách bốn điều ngu ngốc nhất trên thế giới.
2. Đòi nợ
Một hành động ngu ngốc thứ hai là nhận nợ. Sao gọi là ngu? Vì trong khi mọi chuyện đang diễn ra tốt đẹp thì bạn lại đứng giữa hai con nợ. Cuối cùng, bạn gây ra sự oán giận cho cả hai bên. Người đòi nợ mãi không được, họ oán bạn không giúp. Người vay đòi hỏi quá đáng, đổ lỗi cho bạn không nói trước với họ.
Trong tình huống này, giúp một bên thì mất tình cảm của bên kia, không giúp cả hai thì mất cả hai. Tiền vốn không quan trọng nhưng bỗng dưng vì một ít tiền lẻ mà bạn và bạn bè nhìn nhau bằng ánh mắt khác, thậm chí cạch mặt nhau không lý do.
Đôi khi nhận nợ là nói về việc bạn vay tiền cho ai đó hoặc trả nợ cho ai đó. Khi biết người đó lười biếng, không trả nợ mà vẫn nhận nợ là bạn đang chuốc lấy tai họa cho chính mình. Nói rộng ra, nợ nần không chỉ gói gọn trong tiền bạc mà đôi khi còn bao gồm cả uy tín, danh dự của mình để bảo lãnh cho người khác. Cuối cùng, người ta gây ra tai họa, nhưng bạn phải trả giá bằng chính danh dự và uy tín của mình.
3. Bảo vệ
Xưa và nay, “ngắm cu” là một trong những thú chơi trên đồng ruộng của người Việt. Thuật ngữ “bảo vệ chim cu gáy” bắt nguồn từ việc bắt và chơi chim cu gáy. Để bắt được chim cu gáy, người “săn mồi” phải tốn rất nhiều công sức, tài sản và thời gian để lựa chọn, nuôi dưỡng và huấn luyện một con chim mồi để dùng làm bẫy các loài chim khác. Dù chỉ là một trò chơi nhưng tất cả các công đoạn này đều đòi hỏi công sức và thời gian đáng kể.
Tuy nhiên, “gác gà” trở thành kẻ ngu thứ ba không chỉ vì công việc khó khăn, đòi hỏi khắt khe mà còn vì một lý do khác: nếu không cẩn thận, con chim có thể lao ra khỏi lồng và bay đi không kịp nhớ lại công lao của mình. giữ nhà. Sự bạc tình, bạc nghĩa của chú chim cu gáy khiến người chủ trở nên “ngu ngốc”.
4. Chầu văn
Ở các làng quê Việt Nam xưa, “Chăm chầy” là người cầm trịch đánh trống chầu để đánh giá, khen, chê khi phường diễn chèo, hát bội.
Xưa, làng nào có sự kiện mời phường đến biểu diễn cho vui, nếu biểu diễn hay thì dân làng thưởng tiền. Người cầm chầu được trả lương tùy theo khả năng ca hát của nhóm biểu diễn, nhưng người đánh trống có vai trò quan trọng dùng để điều khiển và cổ vũ cho phường hát. Nếu tay trống đánh “cạch cạch” nghĩa là biểu diễn kém, còn nếu tay trống đánh nhiều phách “tung” thì được khen biểu diễn hay.
Nếu người cầm chầu ca tụng nhiều quá thì làng phải tốn nhiều tiền cho phường hát. Nếu làng thiếu tiền thì người đứng chầu phải bỏ tiền của mình để thưởng cho phường hát. Tuy nhiên, nếu người cầm chầu khen ít thì phường hát sẽ chê và cho rằng họ keo kiệt, làm tổn hại danh dự của phường hát. Khi đó, người tổ chức chầu sẽ không được hội làng và khán giả trả công. Đồng thời, phường hát có thể dùng vai để châm biếm, đả kích người đánh trống. Vì vậy, tay trống gặp khó khăn khi cố gắng làm hài lòng cả hai bên.
Cái ngu “của nợ” này cũng có những nét tương đồng với cái ngu “của nợ” hay “con nợ” kể trên. Đó là đứng làm trung gian hòa giải giữa hai bên, tốn rất nhiều công sức, gánh rất nhiều trách nhiệm và đồng thời bị mọi người chỉ trích.
Trong bốn thằng ngu, thằng nào ngu nhất?
Làm ô mai được xếp vào hàng đầu, được coi là điều dại dột lớn nhất. Nó có nghĩa là bất cứ ai làm điều này sẽ sớm mang lại tai họa. Vì vậy, nếu muốn sống một cuộc đời bình yên, tốt nhất bạn không nên làm 4 điều trên. Lợi đâu chưa rõ, nhưng hại thì kéo lê chùa chiền.