“Đèn” là vật đem lại ánh sáng cho con người trong đêm tối, nó tượng trưng cho trí tuệ và phẩm chất tốt đẹp của con người. Đốt đèn ở đây có nghĩa là bề trên trong gia đình sống làm gương, biết rõ. truyền lại những phẩm chất đạo đức tốt đẹp, trung thực cho mọi người, còn “sáng” chỉ sự sung túc, thịnh vượng cho cả gia đình.
Trong gia đình không có tà khí, không có ô uế, đồ dơ bẩn, công việc trôi chảy, lòng người rộng lượng, thoải mái… cũng có nghĩa là “sáng sủa”.
“Trước cửa không sáng, sau không sáng” ngụ ý người lớn tuổi trong nhà phải làm gương tốt, trong nhà phải có nếp sống tốt, thì hậu thế mới được “sáng”. Gia phong mới có thể truyền lại cho thế hệ sau, để gia đình được thịnh vượng, phồn vinh lâu dài.
Từ xưa, muốn con cháu có tương lai xán lạn, cấp trên phải làm gương cho con cháu noi theo. Ngược lại, nếu bề trên không thể là tấm gương tốt, thì con cháu cũng trở thành kẻ vô ơn bạc nghĩa.
Người xưa có câu: “Giàu không ai quá ba đời”. Đó là vì nhiều con cháu không hiểu được giá trị lao động cần cù của ông cha. Từ nhỏ các em đã quen được nuông chiều và dễ sa ngã. sống xa hoa, từ đó làm cho gia đình ngày càng sa sút.
Mỗi người có phúc riêng, con cháu có phúc của con cháu. Tuy nhiên, nếu bề trên có phẩm chất tốt thì sẽ có ảnh hưởng tích cực đến thế hệ tương lai.
Một gia đình có cha mẹ lương thiện, hòa thuận và hiếu thảo, con cái sẽ tự nhiên có những đức tính này.
Từ xưa đến nay, chúng ta không thiếu những gia đình có con cháu tương lai tươi sáng nhiều đời là nhờ tổ tiên biết tích đức làm việc thiện, như các nhà sử học Tư Mã Quang, Phạm Trọng Yêm trong Triều đại Bắc Tống. , Tăng Quốc Phiên, Trương Anh thời nhà Thanh, nhà thư pháp Vương Hi Chi thời Đông Tấn…
Vì vậy, “đời cha ăn mặn, đời con khát nước”. Nhưng ở đời tổ tiên nếu biết chịu khổ, biết tích đức thì con cháu được vinh hiển dài lâu, hưởng phúc vô biên.