TOP 130 bài văn miêu tả ngắn và độc đáo, giúp học sinh lớp 5 viết các bài văn miêu tả cảnh đường, khu vui chơi, cảnh sông nước, cảnh bình minh, đêm trăng đẹp, miêu tả ngôi trường, miêu tả cơn mưa, miêu tả ngôi nhà… hay quá.
Mỗi bài văn sẽ giúp các em tích lũy vốn từ vựng, biết chắt lọc các ý chính, từ ngữ hay để rèn luyện kỹ năng viết, nâng cao kỹ năng viết ở lớp 5.
Miêu tả quang cảnh đường phố vào buổi sáng
Một sáng chủ nhật nọ, tôi được bố mẹ dẫn đi dạo phố đi bộ Hồ Hoàn Kiếm ở thủ đô Hà Nội. Đó là một trong những nơi yêu thích của tôi và có những trải nghiệm đẹp nhất.
Phố đi bộ từ sáng sớm đã đông đúc người qua lại vì hôm nay là cuối tuần. Điều thú vị ở đây là không có khói bụi, ô nhiễm, không có tiếng còi xe ồn ào. Có rào chắn ngăn cản các phương tiện đi vào. Bạn muốn bước vào, chỉ có thể bước đi bằng chính đôi chân của mình.
Có nhiều con đường để vào trung tâm đường phố. Ở đó có một đài phun nước rất đẹp. Dòng nước chảy ra từ vòi phun lên trên thật đẹp và thú vị. Xung quanh đây có những quán cà phê, điểm tụ tập, địa điểm ăn uống rất phù hợp. Nhưng điều khiến nó thú vị ở đây là con người. Phố đi bộ là hoạt động dành cho người tham gia. Dù mới là buổi sáng nhưng vẫn không mất đi sự náo nhiệt, náo nhiệt.
Không khí buổi sáng mùa thu thật dễ chịu với những tia nắng dịu dàng và những cơn gió nhẹ thổi qua, trời sẽ se se lạnh. Những con đường đông nghịt người. Mọi người, mọi người đều đi cùng với những người khác. Tôi thấy nhiều gia đình giống tôi, có anh chị em đi cùng nhau. Mọi người đều trò chuyện và cười đùa rất vui vẻ. Chắc chắn rồi, vì đây là nơi giải trí. Các em nhỏ tươi cười rạng rỡ, chạm tay vào que kem, háo hức tham gia các trò chơi. Những trò chơi ở đây rất thú vị mà ở nhà, bạn bè thành phố không biết. Những trò chơi với đá cuội, trò chơi kéo co thu hút rất nhiều bạn bè. Những chú rùa với đủ màu sắc, hình dáng khiến không chỉ chúng tôi mà cả bố mẹ cũng cảm thấy vô cùng thần kỳ. Người lớn cũng chơi với trẻ em rất vui vẻ và vui vẻ.
Bên cạnh những tiếng cười vui vẻ, có những người đến đây chỉ đơn giản là để đi dạo. Người cao tuổi tập thể dục buổi sáng với những bước đi nhàn nhã. Có những anh chị chọn cho mình một nơi có bóng mát xanh, yên bình để đọc sách hay mở vở làm bài tập. Mỗi người một mục đích, hành động khác nhau nhưng tôi thấy ai cũng rất vui vẻ, khuôn mặt rạng rỡ và bình yên, khác hẳn với tiếng còi xe, tiếng người nói chuyện hỗn loạn ngoài đường phố.
Một buổi sáng trên đường phố Hồ Gươm thật vui vẻ và bình yên. Ở đây, bạn và mọi người đều tìm thấy hạnh phúc của mình. Và đó sẽ là khởi đầu tốt đẹp cho một ngày tốt lành. Bạn cũng nên đến đây một lần nhé!
Miêu tả một công viên giải trí mà bạn thích
Hè năm ngoái, tôi được bố mẹ khen thưởng một chuyến đi Hạ Long. Tôi có thể tham quan nhiều địa điểm đẹp như vịnh, hang động, nhà bè… nhưng điểm đến tôi yêu thích nhất là khu vui chơi Tuần Châu.
Tuần Châu là khu vui chơi giải trí nổi tiếng ở Hạ Long. Khu vui chơi nằm trong một quần thể rộng lớn bao gồm nhiều loại hình vui chơi giải trí khác nhau. Mở cửa vào thiên đường giải trí này là một cánh cổng chào cực lớn với dòng chữ màu sắc nhấp nháy: “Chào mừng đến với Tuần Châu”. Con đường rộng và dài với những luống hoa dẫn tôi vào khu vui chơi. Đến đây, tôi choáng ngợp trước màu sắc rực rỡ và hình khối khổng lồ của các trò chơi cảm giác mạnh. Đây là những bùng binh được gắn vào một trục rất cao để nâng người lên rồi bất ngờ rơi xuống. Đây là một loại tàu lượn siêu tốc với đường ray ngoằn ngoèo được phóng với tốc độ nhanh là một thử thách khó khăn đối với cả những người gan dạ nhất. Mặc dù các trò chơi mạo hiểm rất thú vị nhưng tôi lại bị thu hút nhiều hơn bởi những ngôi nhà bóng và băng chuyền hình thú cưng ngộ nghĩnh. Tôi đã chọn ngồi trên một con ngựa đẹp trong vòng quay ngựa gỗ. Chú ngựa bồng bềnh trong tiếng nhạc vui nhộn khiến tôi có cảm giác như đang phiêu lưu vào thế giới cổ tích. Ngoài ra còn có nhiều bức tượng nhân vật hoạt hình có kích thước thật đáng yêu. Nhiều em nhỏ rất thích thú chụp ảnh kỷ niệm với những bức tượng này.
Sau khi chơi thỏa thích, bố mẹ đưa tôi đến câu lạc bộ xiếc cá sấu và động vật. Nơi đây bao gồm một tòa nhà được chia thành nhiều khu vực khác nhau để du khách có thể lựa chọn xem biểu diễn xiếc mà mình thích. Tim tôi rung động khi chứng kiến các nghệ sĩ xiếc hôn cá sấu, đưa đầu vào miệng cá sấu hay nhặt đồ vật từ miệng cá sấu. Tạm biệt những chú cá sấu da xù xì, tôi được xem màn trình diễn ngộ nghĩnh của chú khỉ tí hon biết đi xe đạp và chú chó lông xù biết làm toán. Đi xa hơn một chút, tôi thấy một căn phòng rộng tràn ngập màu xanh, nơi đoàn xiếc cá heo biểu diễn. Dưới làn nước trong xanh, cá heo nhảy nhào lộn rất điêu luyện. Họ còn biết cách lắc nhẫn, vẽ tranh và giao lưu với khán giả. Đôi mắt xám của họ lấp lánh vẻ biết ơn khi được thưởng một con cá tươi hay khi ở gần khán giả. Những con vật đáng yêu này khiến tôi vô cùng thích thú.
Khu vui chơi Tuần Châu đã cho tôi một trải nghiệm đáng nhớ và khiến kỳ nghỉ hè của tôi thêm thú vị. Tôi rất thích khu vui chơi này và chắc chắn tôi sẽ quay lại đây nhiều lần nữa.
Miêu tả cảnh bình minh ở quê hương em
Mỗi chúng ta đều sinh ra, lớn lên và trưởng thành, dù có đi đâu thì luôn có một nơi để trở về đó chính là quê hương. Và có lẽ, nếu sau này lớn lên, tôi sẽ nhớ nơi này rất nhiều và đặc biệt là cảnh bình minh mỗi sáng.
Khi mặt trời còn ẩn sau mây, trời vẫn còn tối, tôi tỉnh dậy. Trước khi nắng lên, chào đón một ngày mới, khung cảnh quê hương em thật yên tĩnh. Từng làn sương mỏng còn đọng trên cành, những ngọn cỏ tạo thành một lớp màng trông lạ mắt. Trên những mái nhà, khói hòa quyện với mùi rơm rạ vào không gian rộng lớn, tạo nên hương vị rất đặc trưng của làng mỗi sáng. Sau đó một lát, bầu trời phía đông chợt sáng lên. Đó cũng là lúc mặt trời dần thức dậy, nhô lên sau những đám mây trắng để chào đón một ngày mới. Nắng dịu nhẹ, chiếu sáng khắp nơi, đánh thức vạn vật thức giấc để bắt đầu một ngày mới. Tiếng chim hót ríu rít trên cành cao. Xa xa, trên nền trời xanh thẳm có từng đàn chim đã rời tổ đi tìm thức ăn. Trâu, bò vừa ra đồng kiếm ăn, vừa đi bộ vừa chăn thả. Ngoài ra, ánh nắng chiếu xuống những giọt sương tạo nên những màu sắc lung linh như những viên ngọc trai phát sáng. Cuối làng, đâu đó, bạn có thể nghe thấy tiếng nói của những người nông dân ra đồng, nói cười vui vẻ để bắt đầu một ngày làm việc mới hiệu quả. Tất cả những khung cảnh này hòa quyện với nhau tạo nên một bức tranh bình minh tuyệt đẹp.
Bình minh trên quê hương em đẹp quá, gợi lên trong em niềm vui, sự hứng khởi để bắt đầu một ngày mới với bao điều tuyệt vời. Dù có rời xa nơi này tôi vẫn sẽ nhớ mãi khoảnh khắc này.
Rời bỏ cánh đồng quê hương
“Quê hương của mỗi người chỉ có một
Giống như một người mẹ
Nếu ai không nhớ quê hương
Lớn lên sẽ không thành người.”
(Quê hương Đỗ Trung Quân)
Đối với mỗi đứa con chúng ta, quê hương là nơi gắn bó nhất. Mỗi con phố, ngôi nhà hay góc làng đều đầy kỷ niệm. Nhưng cánh đồng là nơi tôi cảm nhận rõ nhất.
Những ngày hè về quê thăm ông bà. Tôi thường dậy rất sớm và cùng ông nội đi dạo trên đường ruộng. Khi đó, ánh nắng của ngày mới vừa mới bắt đầu ló dạng nhưng cũng đủ khiến vạn vật như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Ánh nắng ấm áp làm tan đi những giọt sương sớm còn đọng trên lá. Những cánh đồng lúa xanh tươi trải dài. Gió từ xa thổi vào khiến những hàng lúa đung đưa như nhảy múa trong gió. Bên đường làng, một vài người nông dân đang vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Không khí buổi sáng trên cánh đồng thật trong lành và mát mẻ.
Vì đang là mùa hè nên chẳng bao lâu mặt trời đã mọc lên và che phủ khắp nơi. Những giọt sương cũng tan dần. Bầu trời trở nên xanh hơn và cao hơn, không một gợn mây. Tiếng chim gọi nhau nghe thật dễ chịu. Lúc này, cánh đồng như được phủ một màu vàng ấm áp của nắng. Và tất cả những hạt gạo vàng nặng trĩu. Hương thơm của lúa theo gió lan tỏa khắp cánh đồng. Tôi tự nhủ, vụ mùa này chắc chắn sẽ là vụ mùa bội thu của người nông dân.
Lúc này, người nông dân đã ra đồng làm việc nhiều hơn. Những chú trâu được thả tự do đang gặm cỏ trên những ngọn đồi xa xa. Đàn cò trắng bay lượn vài vòng trên không rồi đáp xuống nghỉ ngơi, hết đàn này đến đàn khác. Mỗi người đều có công việc riêng, ai cũng bận rộn. Không khí vui tươi hòa quyện tạo nên bức tranh làng quê yên bình, tràn đầy sức sống. Tôi đi dạo với anh ấy một lúc rồi trở về nhà. Đến bây giờ chắc cô ấy đã chuẩn bị xong bữa sáng cho hai người rồi.
Mỗi lần về thăm quê, tôi luôn thích thú được cùng ông ngoại dạo quanh cánh đồng làng. Lúc ấy, lòng tôi tràn ngập tình yêu nồng nàn với khung cảnh tuyệt vời đó.
Hãy miêu tả cánh đồng lúa buổi sáng quê hương em
Mỗi sáng tôi đi bộ trên con đường quen thuộc đến trường. Hai bên đường có rất nhiều cảnh đẹp nhưng tôi thích ngắm cánh đồng lúa ở quê hương vào buổi sáng.
Quê hương tôi rộng lớn Đi xa mới thấy màu xanh của lũy tre làng bao quanh cánh đồng.
Sáng sớm, trên cánh đồng, không gian thoáng đãng, mát mẻ. Mọi cảnh vật đều im lặng như đang ngủ. Thỉnh thoảng nghe tiếng vạc giật mình đi ăn đêm, lạc vào đàn gọi em. Âm thanh đó dường như xé nát sự im lặng. Một cơn gió nhẹ thổi qua, cả cánh đồng xào xạc một âm thanh nhẹ nhàng. Hương lúa thoang thoảng lan tỏa theo gió.
Những tia nắng đầu tiên le lói đây đó trên những cánh đồng còn chìm trong màn sương bạc khiến cả biển lúa lay động, tạo nên những làn sóng nhẹ đuổi nhau đi xa. Rải rác có bóng người đến thăm đồng, có lúc cúi xuống nhìn. Thời điểm này lúa đang bước vào vụ thu hoạch. Từng khóm lúa rơi xuống vì bông lúa vừa dài vừa to. Tôi bước xuống bờ ruộng, trên tay cầm một hạt thóc nặng trĩu, tôi thầm nghĩ: năm nay chắc được mùa lớn.
Nắng đã lên cao, cánh đồng lúa giờ đây xanh tươi, vàng rực. Xa xa, từng đàn cò trắng tung cánh, làm tăng thêm vẻ đẹp của quê hương.
Nhìn những cánh đồng lúa quê hương hứa hẹn một mùa màng bội thu, lòng tôi rộn ràng một niềm vui khó tả.
Rời quê hương sau cơn mưa
Sau cơn mưa, cả thế giới đã thay đổi. Gió thổi. Hàng vòng bạch đàn. Cây đa cổ thụ xòe tán, lá xanh tươi. Bầu trời bao la, bao la.
Đẹp nhất là vùng quê. Một bông hồng xanh ngọt ngào. Con gái lúa xanh như nhung. Gió xuân đi qua. Những gợn sóng lúa nhấp nhô kéo dài tới tận chân trời xa. Hàng trăm cánh én đung đưa qua lại như những quả cầu. Cò trắng theo cặp, mỗi cặp sải cánh, hoặc bay lên hoặc đáp xuống nhịp nhàng.
Ba bốn con trâu, bê hiền lành gặm cỏ ven đê, cỏ xanh mượt dọc theo các con kênh, máng nước. Dòng nước trong vắt từ những con kênh chảy tới những cánh đồng màu xa xa. Mía, ngô, khoai… xanh một màu, bốc lên khô héo. Gạo dự kiến, lúa tám thơm, giống lúa mới, lúa nếp hoa vàng… tỏa hương thơm trong nắng mới.
Vùng quê tràn ngập một màu xanh ấm áp, yên bình. Chiếc mũ trắng của ai bồng bềnh trên sân. Tiếng hát ngọt ngào từ xa. Khiến tôi trên đường đến trường phải dừng lại và lắng nghe trái tim mình.
Miêu tả con đường quen thuộc từ nhà đến trường
Quê hương tôi có nhiều cảnh đẹp, cảnh đẹp gắn bó với tôi nhất vẫn là con đường quen thuộc đã in dấu bước chân tôi mỗi ngày khi đến trường.
Ra khỏi ngõ nhà, tôi gặp ngay con đường làng quen thuộc. Đường vào làng được lát gạch nhẵn, mấy năm nay tôi đã quen đi học. Ngay cạnh con đường đầu làng, có một cây lúa khá cổ thụ đứng bên đường. Mỗi mùa xuân đến, cây lúa nở hoa đỏ rực khắp mọi ngóc ngách trời. Mỗi ngày đi học về, cây lúa già như cây tiêu chỉ đường cho tôi.
Buổi sáng, khi mặt trời dần nhô lên khỏi rặng tre, con đường làng rực rỡ rộn ràng tiếng bước chân. Có vẻ như tất cả học sinh trong khu phố của tôi đã đổ ra đường. Chúng tôi đi thành từng nhóm, tiếng cười nói rôm rả khiến con đường càng thêm náo nhiệt.
Hai bên đường, những hàng cây san sát nhau, tỏa bóng mát cả con đường. Những ngôi nhà với mái ngói đỏ tươi lấp ló sau những hàng cây xanh tươi.
Đi hết đường làng tới đường liên thôn của xã. Con đường này được trải đá dăm, chạy qua cánh đồng lúa quê tôi. Mỗi buổi sáng trên con đường này, tôi tận hưởng hương thơm ngọt ngào của lúa cùng với làn gió mát từ cánh đồng.
Xa xa cuối đường, tôi nhìn thấy ngôi trường với mái ngói đỏ tươi, lấp ló sau tán lá xanh của hàng xà cừ. Tiếng trống trường vang lên. Tôi vội bước đi thật nhanh để đến lớp đúng giờ, trong lòng cảm thấy vui mừng.
Đã lâu rồi con đường trở nên gần gũi với tôi. Tôi rất yêu con đường và coi nó như một người bạn thân thiết. Khi lớn lên, dù có đi đâu, tôi vẫn luôn nhớ về hình ảnh con đường quen thuộc đã gắn bó với tôi suốt quãng đời học sinh.
Mô tả trường học của bạn
Hôm nay tôi đến trường sớm hơn thường lệ. Từ xa, tôi đã nhìn thấy ngôi trường thân yêu của mình lấp ló sau những hàng cây xanh tươi.
Trường của tôi rất to và đẹp, nằm ngay trung tâm xã. Con đường dẫn vào trường được trải bê tông phẳng phiu. Hai bên đường thẳng tắp, hàng bạch đàn cao vút, cành lá rung rinh như vẫy tay chào chúng em đến trường. Bước qua cổng trường, tôi gặp ngay tay trống nằm trên kệ ngay cạnh phòng bác bảo vệ. Có lẽ vì chưa có ai đánh thức nên anh vẫn đang ngủ say. Sân trường lát gạch đã được các nhân viên túc trực dọn dẹp nên rộng rãi hơn. Giữa sân trường, mấy cây huệ thung lũng nở hoa tím. Bên kia là mẹ già xà cừ, cành lá um tùm phủ kín cả một góc sân cho chúng ta cùng thưởng ngoạn. Trên đỉnh cột cờ, lá cờ đỏ sao vàng tung bay như trò đùa trong gió. Khuôn viên trường và hai phòng học cao tầng được bố trí theo hình chữ U, ôm lấy sân trường. Các phòng học đều được quét vôi vàng, cửa sổ sơn màu xanh lá cây. Mỗi phòng học đều rộng rãi, thoáng mát và được trang trí giống nhau. Bàn ghế trong các lớp học cũng được sắp xếp gọn gàng. Vì vậy, nhiều học sinh đã vào nhầm lớp nếu không chú ý đến tấm biển nhỏ treo trên cửa lớp.
Toàn bộ khuôn viên trường hiện ra trước mắt tôi, tất cả đều bừng sáng trong ánh nắng ban mai. Không khí náo nhiệt, ồn ào dần dần dâng cao bao trùm toàn trường. Gió dường như thổi mạnh vào lá đại bàng. Nắng ban mai chiếu những tia nắng đầu tiên xuống sân trường làm những giọt sương sớm trên những bông mẫu đơn long lanh như những viên ngọc trai. Sau đó mọi người đến rất đông. Tiếng trống quen thuộc của trường lại vang lên giục chúng tôi bước vào lớp.
Có lẽ đã lâu lắm rồi tôi mới có cơ hội được ngắm nhìn thật kỹ khung cảnh ngôi trường của mình trước giờ vào lớp để cảm nhận hết tình cảm sâu sắc của mình dành cho ngôi trường thân yêu. Trường học giống như ngôi nhà thứ hai của tôi. Có thầy cô, bạn bè đã chắp cánh cho tôi những giấc mơ đẹp. Ngày mai dù có đi đâu tôi cũng sẽ không bao giờ quên ngôi trường tuổi thơ.
Hãy miêu tả ngôi nhà bạn đang ở
Đã một tuần trôi qua, tôi được bố cho đi chơi. Ở đơn vị, bố tôi vui lắm nhưng chỉ mới được mấy ngày, tôi nhớ nhà vô cùng. Cuối cùng thì hôm nay tôi cũng có thể trở về ngôi nhà thân yêu của mình.
Đầu làng, tôi nhìn thấy mái tôn đỏ của nhà tôi thấp thoáng sau hàng cây xanh. Nhà tôi nằm gần đầu làng, ngay cạnh trục đường chính của làng được lát gạch sạch.
Trước khi vào nhà phải đi qua cổng sắt dẫn ra sân. Sân nhà tôi tuy không rộng lắm nhưng bố tôi cũng trồng những chậu hoa ở góc sân. Những bông hoa đầy màu sắc làm tăng thêm vẻ đẹp cho ngôi nhà. Ngôi nhà xinh xắn này có sân trước và sân sau rất thoáng mát.
Bước vào nhà, đầu tiên là phòng khách. Phòng khách được sơn màu vàng nhạt nhẹ nhàng. Sàn nhà lát hoa vừa đẹp vừa trang nhã. Đồ đạc trong phòng khách tuy đơn giản nhưng được bố mẹ sắp xếp gọn gàng nên cũng rất vừa mắt. Cạnh bàn uống nước, bố đặt một chậu cây cảnh. Mẹ còn treo hoa lan trên cửa sổ nên như thiên nhiên đang ở trong nhà. Đối diện bàn uống nước là tủ trang trí kèm tivi. Sau bữa tối, gia đình tôi thường tụ tập ở đây để trò chuyện hoặc xem TV. Bên cạnh phòng khách là phòng ngủ của bố mẹ tôi. Và cuối cùng là nhà bếp và phòng tắm. Căn bếp tuy hơi nhỏ nhưng với bàn tay khéo léo của mẹ, đồ đạc luôn gọn gàng, ngăn nắp. Tầng trên là phòng của hai chị em. Bàn làm việc của tôi được đặt gần cửa sổ nên luôn tràn ngập ánh sáng. Từ đây tôi có thể nhìn thấy toàn bộ khu vườn của mình.
Ngôi nhà là tổ ấm của gia đình tôi. Ở đó tôi được yêu thương và bảo vệ trong vòng tay của bà ngoại và bố mẹ. Dù có đi đâu, tôi cũng muốn nhanh chóng trở về ngôi nhà thân yêu của mình.
Hãy miêu tả cảnh sông nước quê hương em
“Ở quê hương ai cũng có một dòng sông. Dòng sông quê gắn liền với tuổi thơ tôi…” Đó là lời của một bài hát rất hay. Vâng quê hương tôi cũng có dòng sông hiền hòa thơ mộng. Mỗi khi nhắc đến dòng sông quê hương, lòng tôi lại xao xuyến một tình yêu quê hương nồng nàn.
Dòng sông như dải lụa trắng mềm mại vắt ngang cánh đồng lúa xanh rồi chảy qua làng tôi. Dòng sông dường như tĩnh lặng trước vẻ đẹp của làng quê. nó trầm tư soi bóng những hàng tre đổ bóng mát hai bên bờ.
Những buổi chiều hè nắng đổ xuống mặt sông lấp lánh. Dòng sông lúc đó như một tấm gương dài, phẳng phản chiếu mây trời. Trên mặt sông, vài chiếc thuyền lá tre nhỏ xíu bồng bềnh trên làn nước trong xanh. Thỉnh thoảng có một chú chim bói cá lông xanh hay một chú cò trắng đậu trên cành tre, đôi mắt lờ mờ nhìn bóng mình dưới nước. Đến trưa, lũ trẻ chúng tôi rủ nhau ra sông tắm. Chúng tôi bơi lội, vặn vẹo và bắn tung tóe khiến lũ chim giật mình, vỗ cánh bay đi.
Dòng sông như người mẹ dịu dàng ôm ấp vuốt ve con chúng tôi. River như người bạn tri kỷ của tôi. Mỗi buổi chiều khi hoàng hôn buông xuống, mặt sông nhuốm màu hồng. Đây đó, dưới lòng sông vang vọng tiếng lạch cạch của chiếc thuyền đánh cá khiến cả dòng sông rộn ràng.
Buổi tối, khi trăng tròn xuyên qua ngọn tre, soi bóng xuống mặt sông lấp lánh. Mặt sông lấp lánh như vàng bạc. Nó thật đẹp!
Dòng sông quê hương đã gắn bó với mỗi người dân tôi qua nhiều thế hệ. Dòng sông mang theo nguồn nước ngọt trong lành phủ xanh những cánh đồng lúa, cây cối và làm cho quê hương tôi giàu đẹp hơn. Ước gì dòng sông quê tôi vẫn đẹp như ngày nào. Để sau này khi lớn lên hình ảnh dòng sông quê hương thân yêu tươi đẹp sẽ mãi in sâu trong tâm trí em.
Thả một cơn mưa
Mấy hôm nay trời nắng. Cây cối dường như muốn khô héo vì nắng. Không ai muốn ra khỏi nhà. Bà tôi vẫy chiếc quạt và nói: “Chắc trời sẽ mưa to lắm!”
Đúng rồi! Sau buổi trưa, trời bất chợt có giông bão. Những đám mây đen tụ lại che phủ bầu trời. Gió thổi cát bụi trên đường đi, gió càng lúc càng mạnh, điên cuồng trên cành cây. Những người nông dân vội vã về nhà.
Một lúc sau, những hạt mưa rơi xuống. Lúc đầu, nó chỉ rơi trên mái nhà. Những giọt nước lăn xuống mái tre rồi lao xuống. Dường như mọi người không thể tin được rằng cơn mưa lại đến nhanh đến thế. Mọi hoạt động dường như dừng lại. Trên đường phố, bóng người thưa thớt. Ngoài sân, gà mái vội vàng dẫn đàn con đi tìm chỗ trú. Xối xả mưa. Cơn mưa xối xả dường như đã tạnh trong những ngày nắng nóng. Mọi người đều hạnh phúc. Không khí nóng bức đã bị xua tan, gió mang theo mùi đất, mùi cỏ cây hoa bay khắp không gian.
Những cơn mưa rào như trút nước xuống sân gạch, đen kịt. Nước tràn vào cống. Những hạt mưa to và nặng hạt rơi vào lòng lá chuối. Những chùm sấm rền ầm ầm. Tia chớp lóe lên trên bầu trời tối tăm. Căn nhà bỗng tối sầm, mùi nồng nặc của những cơn mưa đầu mùa lan tỏa.
Một lúc sau, mưa tạnh rồi tạnh. Bầu trời trong xanh như vừa được gột rửa. Mặt trời chiếu sáng trên mặt đất. Gà mái mơ ước được dẫn đàn con đi săn mồi. Trên cành chim hót líu lo. Trong vườn cây cối rất tươi.
Ngoài ngõ, tiếng chân người lội nước. Mọi người đều vui vẻ ra khỏi nhà để hít thở không khí trong lành. Cánh đồng tràn ngập tiếng cười và tiếng trò chuyện.
Miêu tả một đêm trăng đẹp
Một năm có bốn mùa, mỗi mùa đều có những đêm trăng đẹp. Tuy nhiên, tôi thích nhất là đêm trăng tròn mùa hè.
Mặt trời đỏ rực như quả cầu lửa khổng lồ đã dần biến mất ở phía xa. Trong xóm, nhà nào cũng sáng đèn từ bao giờ. Bầu trời trong và tối như thể khoác trên mình một chiếc áo khoác nhung đen có đính những ngôi sao lấp lánh. Phía sau lũy tre của làng, trăng tròn đã lên cao, tỏa ánh vàng dịu nhẹ trên ngọn tre. Hàng trăm ngôi sao lấp lánh, đôi khi ẩn hiện và hiện diện, tạo cho bầu trời một vẻ đẹp huyền ảo.
Một lúc sau, trăng tựa đầu vào hàng cây phía xa rồi ló dạng trên những ngọn tre già. Lúc này trăng đã lên cao, tỏa ánh sáng dịu nhẹ len lỏi vào khắp các con đường làng, ngõ ngách. Ánh trăng nhẹ nhàng trải trên những mái nhà, chiếu những tia sáng li ti xuyên qua kẽ lá, chiếu sáng con đường như vô số viên ngọc nhỏ. Tôi và bạn bè rủ nhau ra sông tắm mát và ngắm trăng. Dù chúng ta đi đâu, mặt trăng cũng theo chúng ta đến đó như muốn đi chơi cùng chúng ta. Bên ngoài bờ sông, một cơn gió mát thổi vào. Dòng sông cạnh làng sáng lên bởi ánh trăng gợn sóng, mặt sông lung linh như vàng.
Mọi người trong xóm tôi tụ tập ngoài sân ngắm trăng. Trẻ em chơi đùa, chạy nhảy, cười đùa. Lũ chó cũng ra ngoài sân giải nhiệt, có lúc ngó ra ngoài đường sủa vu vơ. Ngoài sân, khung cảnh vô cùng yên tĩnh. Nước róc rách trong mương, rãnh. Hàng trăm con đom đóm với những chiếc đèn lồng nhỏ xíu tỏa ra ánh sáng lung linh tuyệt đẹp. Có tiếng côn trùng kêu ríu rít. Cỏ cây thì thầm với nhau. Càng về sau, khung cảnh càng yên tĩnh và vắng lặng. Mọi thứ trôi vào giấc ngủ yên bình. Ánh trăng dịu và sương mù như ru ngủ muôn loài. Chỉ có côn trùng vẫn hát theo điệu nhạc vĩnh cửu của màn đêm. Đêm trăng tròn mùa hè thật đẹp.
Giữa đồng quê, ngắm đêm trăng đẹp như vậy, tôi càng thấy yêu thiên nhiên, cảnh vật quê hương hơn. Em sẽ cố gắng học thật tốt để sau này lớn lên xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp hơn.
Miêu tả một ngày mới bắt đầu ở quê hương em
Kỳ nghỉ hè vừa qua, tôi đã được trở về quê hương và tận hưởng ánh bình minh rực rỡ trên quê hương thân yêu. Buổi sáng hôm đó thật đẹp!
Trời còn sáng sớm nhưng tôi đã thức dậy để đi dạo quanh làng. Gà trống gáy khắp xóm. Khi thời tiết mát mẻ, không gian thoáng đãng. Một cơn gió nhẹ lay động cành lá để lộ những giọt sương sớm lấp lánh. Bầu trời cao và rộng lớn, đây đó vài đám mây trắng lững lờ trôi. Từ mái bếp, khói bay lên hòa với sương sớm tạo thành những dải lụa mềm mại uốn lượn trên bầu trời. Ngoài đồng, những bông lúa tựa đầu vào nhau thì thầm với nhau. Nhìn từ xa, cánh đồng như một tấm thảm xanh vàng rộng lớn. Đây đó trên cánh đồng rải rác một vài nông dân ra thăm đồng. Từ các con hẻm, trên đường làng, phụ nữ, các cô gái gánh hàng đống hàng hóa, rau tươi, su hào, cải bắp… mang ra chợ bán. Những đứa trẻ trong bộ quần áo sặc sỡ theo mẹ đi chợ. Đàn lợn kêu ré lên đòi ăn. Các chú ré lên, mọi người gọi nhau đi làm. Phía đông, vầng mặt trời tròn hồng đang dần ló dạng sau những bụi tre, chiếu những tia nắng ấm áp xuống mặt đất, xua tan sương sớm, nhuộm vàng những bông lúa khiến cả làng như bừng sáng giữa ánh đèn. bình minh. Bầu trời bây giờ trong xanh hơn, mây trắng dịu dàng, từng đàn chim thật đẹp. Trên cành chim ríu rít chào ngày mới. Ngoài đường, xe cộ tấp nập, học sinh vui vẻ đến trường. Tất cả những màu sắc, cảnh vật, âm thanh đó dường như hòa quyện với nhau tạo nên một cảnh quan làng quê trù phú, vui tươi.
Tôi rất yêu quê hương mình – một ngôi làng yên bình và thịnh vượng. Tôi tự nhủ rằng mình sẽ cố gắng học tập thật tốt để sau này có thể xây dựng quê hương ngày càng tươi đẹp hơn.
Hãy miêu tả khung cảnh buổi sáng ở khu vườn
Trong nhà tôi, có lẽ tôi thích nhất là khu vườn của ông nội. Mỗi sáng thức dậy, công việc yêu thích của tôi là ra vườn chăm sóc cây và ngắm cảnh vườn.
Sáng sớm, bầu trời mùa thu vẫn se se lạnh. Một cơn gió nhẹ thổi qua, làm cây cối trong vườn khẽ đung đưa. Bầu trời hôm nay cao và trong xanh. Một lát sau, mặt trời đã mọc. Ánh nắng bao phủ vạn vật. Cây cối trong vườn cũng bắt đầu thức giấc.
Những hàng hoa hồng với đủ màu sắc vàng, đỏ, cam… thi nhau khoe sắc. Những bông hoa đồng tiền khẽ đung đưa trong gió, như thể đang mỉm cười với cô. Mấy chậu hoa mười giờ vẫn lười biếng chưa tỉnh dậy. Những giọt sương đêm qua còn sót lại trên cánh hoa làm chúng thêm lung linh. Cây hồng xiêm cao nhất vườn đang vươn mình đón những tia nắng ban mai để nuôi dưỡng những quả hồng nặng trĩu trên cành. Cây ổi gần đó dường như đã trưởng thành chỉ sau một đêm để có thể ngậm được quả ổi to. Vài chú chim nhỏ nhảy múa trên cành cây, hót líu lo khe khẽ, vang vọng tận trời xanh. Ở góc vườn, trên luống hoa Thiên Lý có treo những chậu lan của ông nội. Những chậu hoa này được anh mua lại từ một người trồng lan lâu năm. Ông cho biết đây là loài lan rừng cực kỳ quý hiếm. Đó là lý do tại sao bây giờ ông tôi chăm sóc chúng rất cẩn thận.
Tôi mải ngắm vườn đến nỗi quên mất nhiệm vụ của mình. Khi nhận ra, tôi vội xách một xô đầy nước ra vườn. Từng cây đều được tôi tưới nước cẩn thận. Tưới nước xong, tôi cố tình đứng dưới gốc ổi để hít mùi hương ổi. Ông nội bảo chỉ vài ngày nữa thôi, tôi sẽ được thưởng thức những trái ổi thơm ngon do chính tay mình chăm sóc.
Thật tuyệt vời khi mỗi sáng thức dậy nhìn thấy khu vườn tràn đầy sức sống.
Miêu tả khung cảnh đường phố sau cơn mưa
Chiều nay, khi mọi người đang hối hả trên đường về nhà thì bầu trời bỗng nhiên đen kịt. Những cơn gió liên tục thổi tới khiến cây cối nghiêng ngả. Chẳng mấy chốc, cơn mưa được báo trước đã ập đến. Những giọt mưa như trút nước xuống mặt đường. Đường phố đầy xe cộ qua lại. Trời mưa khiến giao thông khó khăn. Người đi đường nhanh chóng tìm chỗ trú mưa. Mưa càng lúc càng nặng hạt. Cả không gian dường như chỉ còn lại một màn mưa trắng xóa. Mọi người không còn có thể nhìn rõ khuôn mặt của nhau nữa.
Sau khoảng một giờ mưa thì mưa tạnh. Những đám mây đen cũng biến mất theo những hạt mưa. Sau cơn mưa rào, thành phố như bừng tỉnh với sức sống mới. Bầu trời cao hơn và xanh hơn. Không khí cũng trong lành hơn. Đường phố như được gột rửa, không còn bụi bặm ngày thường. Đường phố dần dần thông thoáng trở lại. Nhìn vào khuôn mặt của mọi người tôi cảm thấy vui vẻ và thoải mái hơn. Những cơn mưa rào đi qua dường như đã mang lại cho thành phố một sức sống mới.
Miêu tả khung cảnh yên bình ở một đất nước, thành phố
“Quê hương của mỗi người chỉ có một
Giống như một người mẹ
Nếu ai không nhớ quê hương
Lớn lên sẽ không thành người.”
(Quê hương Đỗ Trung Quân)
Đối với mỗi đứa con chúng ta, quê hương là nơi gắn bó nhất. Mỗi con phố, ngôi nhà hay góc làng đều đầy kỷ niệm. Nhưng có lẽ, nơi luôn mang đến cho tôi sự bình yên chính là cánh đồng quê hương.
Những ngày hè về quê thăm ông bà. Tôi thường dậy rất sớm và cùng ông nội đi dạo trên đường ruộng. Khi đó, ánh nắng của ngày mới vừa mới bắt đầu ló dạng nhưng cũng đủ khiến vạn vật như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Ánh nắng ấm áp làm tan đi những giọt sương sớm còn đọng trên lá. Những cánh đồng lúa xanh tươi trải dài. Gió từ xa thổi vào khiến những hàng lúa đung đưa như nhảy múa trong gió. Bên đường làng, một vài người nông dân đang vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Không khí buổi sáng trên cánh đồng thật trong lành và mát mẻ.
Vì đang là mùa hè nên chẳng bao lâu mặt trời đã mọc lên và che phủ khắp nơi. Những giọt sương cũng tan dần. Bầu trời trở nên xanh hơn và cao hơn, không một gợn mây. Tiếng chim gọi nhau nghe thật dễ chịu. Lúc này, cánh đồng như được phủ một màu vàng ấm áp của nắng. Và tất cả những hạt gạo vàng nặng trĩu. Hương thơm của lúa theo gió lan tỏa khắp cánh đồng. Tôi tự nhủ, vụ mùa này chắc chắn sẽ là vụ mùa bội thu của người nông dân.
Lúc này, người nông dân đã ra đồng làm việc nhiều hơn. Những chú trâu được thả tự do đang gặm cỏ trên những ngọn đồi xa xa. Đàn cò trắng bay lượn vài vòng trên không rồi đáp xuống nghỉ ngơi, hết đàn này đến đàn khác. Mỗi người đều có công việc riêng, ai cũng bận rộn. Không khí vui tươi hòa quyện tạo nên bức tranh làng quê yên bình, tràn đầy sức sống. Tôi đi dạo với anh ấy một lúc rồi trở về nhà. Đến bây giờ chắc cô ấy đã chuẩn bị xong bữa sáng cho hai người rồi.
Mỗi lần về thăm quê, tôi luôn thích thú được cùng anh đi dạo khắp các cánh đồng làng. Lúc ấy, lòng tôi dâng lên một niềm yêu say đắm với khung cảnh tuyệt vời ấy. Tôi yêu quê hương tôi lắm.
Miêu tả cảnh bình minh ở quê hương em
Mỗi thời điểm trong ngày mang đến cho tôi những cảm xúc khác nhau nhưng tôi thích nhất là cảnh bình minh. Tôi yêu cảm giác yên bình của làng tôi mỗi sáng.
Khi ấy, mặt trời còn khuất sau lũy tre của làng. Trời chưa sáng hẳn nhưng cũng chưa tối. Ngôi làng chìm trong màn sương mù ảo ảo. Cảnh tượng đó khiến tôi càng tò mò muốn khám phá. Tôi muốn trời lên thật nhanh để ngắm cảnh đẹp hơn.
Mẹ tôi bán hàng ở chợ nên mỗi sáng bà đều dậy sớm. Như một thói quen, tôi cũng cùng mẹ thức dậy để ngắm bình minh. Bầu trời luôn cao và trong xanh. Thỉnh thoảng có đám mây trôi qua. Trên những ngọn cây trong vườn, tiếng chim hót ríu rít như đánh thức nhau dậy đón bình minh. Gà trống già cũng vươn cái cổ dài lên cao để gáy gọi mặt trời.
Sau khi tận hưởng không khí buổi sáng, tôi về nhà chuẩn bị sách vở đi học. Trên đường đến trường, mặt trời như đang đi cùng tôi. Bên kia, người nông dân thỉnh thoảng cũng ra đồng. Những cây lúa xanh đang đung đưa trong làn gió nhẹ của buổi sáng. Nắng sớm chiếu những tia nắng ban mai xuống cánh đồng lúa khiến những giọt sương còn sót lại đêm qua trở nên lấp lánh.
Cảnh bình minh ở quê in sâu vào trí nhớ tôi. Dù có thể nhìn thấy nó vào mỗi buổi sáng nhưng tôi vẫn cảm thấy yêu đến lạ lùng.
Cánh đồng lúa chín
Quê hương tôi có nhiều cảnh đẹp – dòng sông êm đềm. Từ dãy Trường Sơn hùng vĩ đến những cánh rừng xanh tươi. Đến biển Cửa Tùng ngày đêm sóng vỗ dữ dội. Nhưng có lẽ vẻ đẹp gần gũi và thân thương nhất vẫn là cảnh quê mùa.
Mùa xuân đi qua, lúa xanh, con gái căng tràn sức sống, đã vàng chanh rồi vàng. Cánh đồng quê tôi thẳng tắp, cánh cò bay cao, mênh mông xa xôi, không thấy bờ. Sáng sớm khi mặt trời thức dậy, anh rải những tia nắng ban mai xuống cánh đồng. làm cho những giọt sương lấp lánh trên lá lúa như những viên kim cương. Cánh lúa chín vàng sũng sương đêm như nặng trĩu. Cả cánh đồng vàng rực sóng nhấp nhô. Trời đã sáng sớm, trên những cánh đồng nón trắng nhấp nhô. Tiếng cười nói của người trồng lúa làm náo động cả cánh đồng. Âm thanh cắt cơm ngoằn ngoèo, ngoằn ngoèo nghe thật là vui tai. Trên những cánh đồng vừa gặt xong, từng đống lúa trĩu bông đang được tuốt bằng máy. Tiếng động cơ nổ tung rồi phóng ra vô số hạt vàng tròn trịa. Mọi người đều vui mừng với một vụ thu hoạch bội thu. Bên bờ ruộng, cò trắng đậu tai lắng nghe tiếng rộn ràng. Những chú trâu mập mạp với bộ lông đen sì nhức nhối đang ăn cỏ thơm ngon dưới chân ruộng mới gặt, ngửa mặt lên trời cười vui vẻ. Dưới chân những cánh đồng chưa thu hoạch, những khóm lúa chín vàng tựa nhau hát vang đầu mùa. Cả cánh đồng nhuộm một màu vàng đậm, ấm áp. Ánh nắng chói chang chiếu xuống làm cả cánh đồng bừng sáng. Màu sắc của nón trắng, lúa vàng và cỏ xanh hòa quyện với nhau tạo nên một bức tranh thiên nhiên gần gũi và nên thơ. Đi giữa cánh đồng ngắm cảnh đẹp, hít thở mùi lúa chín, mùi bùn, mùi cỏ dại. Tại sao bạn thích nó rất nhiều? Thật là một cảm giác dễ chịu và thoải mái.
Ngày tháng trôi qua, tôi lớn lên với một vùng quê yên bình và nhiều cảnh đẹp. Nhưng có lẽ cảnh đẹp nhất mà tôi cảm thấy gần gũi nhất vẫn là cánh đồng làng.
Có lẽ nơi đó đã thấm đẫm mồ hôi, mồ hôi của bố mẹ anh. Làm cơm nuôi em lớn lên thành người. Ngày mai nếu đi khắp bốn phương, quê hương, cánh đồng làng quê sẽ luôn là hình ảnh khó phai mờ trong ký ức tuổi thơ của tôi.
Mô tả về núi và rừng
Trong kỳ nghỉ đông, tôi cùng gia đình đi Sapa và leo núi Fanxipan. Đó là một chuyến đi rất thú vị, để lại cho tôi nhiều kỷ niệm đẹp. Đêm trước khi đi, cả nhà tôi háo hức chuẩn bị: quần áo, lều bạt, đồ dùng cá nhân, các vật dụng dự phòng như đèn pin, bật lửa… Tôi cũng chuẩn bị rất nhiều đồ ăn như trái cây, bánh ngọt. bánh kẹo, xúc xích,…
Leo núi vào buổi sáng, trời rất lạnh, đỉnh núi cao, sương mù dày đặc, cả nhà leo khó khăn nhưng mọi người đều rất vui vẻ đi cùng nhau. Khung cảnh xung quanh núi rất đẹp: những vách đá sừng sững, cây cối xanh tươi, những bông tuyết trắng đậu trên lá xanh thật đẹp. Hoa cỏ đua nhau nở rộ, khoác trên mình cái lạnh của băng tuyết. Xa xa, dòng sông trong xanh như dải lụa xanh bao quanh chân núi.
Khi lên tới đỉnh núi, cả gia đình cùng nhau chiêm ngưỡng khung cảnh hùng vĩ của nơi này, chụp ảnh lưu niệm và cùng nhau thưởng thức ly sữa nóng và chia sẻ những câu chuyện ý nghĩa trên hành trình leo núi.
Tôi nhớ cảnh núi non ở ngọn núi cao nhất Đông Dương, nó khiến tôi thấy mình thật nhỏ bé, muốn hòa mình vào thiên nhiên tươi đẹp. Kết thúc kỳ nghỉ, tôi vẫn cảm thấy luyến tiếc và không muốn rời xa nơi miền núi xinh đẹp này. Tôi ước gì mình sẽ có nhiều chuyến đi khám phá cảnh đẹp khắp nơi.
….
>> Tải file tham khảo toàn bộ miêu tả cảnh lớp 5